Nặng nề mà cứng cỏi, một cơn gió thổi bay trường bào của hắn mang đến cái lạnh rùng mình.
Mộc Hoàng từng bước tiến vào, Phong Vân bỗng run lên. Những ngón tayhướng về phía Mộc Hoàng lập tức xuất hiện những vết thương rực rỡ sắcmàu. Đó chính là dấu vết hắc ám bị ánh sáng làm cho thương tổn.
“Phong…” Thấy vậy, Ngàn Dạ Cách liền lo lắng bước lên phíatrước một bước, nhưng lời nói bật ra tới cửa miệng lại lập tức bị nuốtvào. Chứng kiến tình cảnh này, hắn muốn ngăn cản, nhưng mà…
Mỉm cười, Phong Vân mỉm cười nhìn Mộc Hoàng đang từng bước một đi tới gần nàng. Vẻ tươi cười trong đáy mắt cùng ánh lên đồng thời với vếtthương đang lan rộng rõ ràng. Cảnh tượng này thực khiến người ta độnglòng. Li Giang là người đầu tiên không nhịn được phải quay đầu đi. MặcĐế thì thở dài và khe khẽ lắc đầu. Tình càng sâu nặng lại càng gây ranhiều tổn thương, không ai có thể cảm nhận được điều đó rõ ràng hơn ôngta.
Mỉm cười, Mộc Hoàng từng bước từng bước tiến lại gần Phong Vân và mỉm cười. Hắn nhìn thấy trong mắt Phong Vân tràn ngập nhu tình, tràn ngậpôn nhu, tràn ngập một tình yêu nồng đậm.
Phong Vân nhìn thấy Mộc Hoàng đang mỉm cười, nàng kiệt sức vươn tay về phía hắn.
Mộc Hoàng thấy vậy liền bước lên phía trước một bước và nắm lấy tayPhong Vân. Ánh sáng nóng bỏng và bóng tối u ám lập tức tạo một cơn lốcxoáy giữa hai người, hung tợn như đao kiếm. Cả cánh tay của Phong Vânđều hằn rõ những vết thương. Nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200717/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.