“Ngươi có thể nói rõ thêm một chút được không?” Mặc Đế nghe xong cũng không lần ra được manh mối gì nhưng vẫn có cảm giác những cái sư tử Hoàng Kim vừa nói có quan hệ rất lớn tới bọn họ.
“Đúng đấy.” Li Giang cũng quay đầu lại nhìn sư tử Hoàng Kim. Đó là một loại cảm giác, một loại cảm giác không thể nói thành lời. Rõràng bọn họ chẳng cảm nhận được điều gì nhưng lại cảm thấy việc này rấtcó quan hệ với bọn họ. Rất mâu thuẫn, cũng khiến người ta sởn da gà.
Sư tử Hoàng Kim cúi đầu nhìn thoáng qua đám người Mặc Đế Li Giang rồi cau mặt.
Trong lúc nó còn đang nhăn mặt, Á Phi đột nhiên mở miệng hỏi Mộc Hoàng, “Chính là thế lực đã đẩy loại sức mạnh thần bí đó vào cơ thể Phong Vân phải không?”
Vẻ mặt Mộc Hoàng lúc này có vẻ khá trầm, nghe Á Phi hỏi, hắn không mở miệng mà chỉ gật gật đầu.
Á Phi lập tức nghiêm túc hẳn lên. Phong Vân đã phải chịu đựng sự xâmnhập của luồng linh lực cổ quái đó thế nào hắn biết khá rõ. Gần như chỉmột luồng sương khói đã hao phí biết bao công phu của bọn họ. Nào là mộc chi tâm của tộc tinh linh bọn họ, cỏ chi hồn của tộc mỹ nhân ngư, rồihoa chi linh giờ vẫn chưa biết ở nơi nào, cần dùng nhiều thứ như vậy mới có thể giải trừ được sức mạnh thần bí đó. Vậy mà giờ đại bản doanh củabọn chúng lại kéo tới đây?
“Aaa…” Đúng lúc gương mặt Á Phi trở nên nghiêm nghị thì thủlĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/3200718/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.