An Nhiên ngồi xuống đối diện anh, Nguỵ Đông Phong khẽ cười rồi đẩy hợp đồng hôn nhân ra trước mặt cô.
“ Em kí đi “
Cô cầm hợp đồng lên đọc, mọi điều khoản dường như đều là những thứ có lợi cho cô, hợp đồng kéo dài đúng 1 năm và khi ly hôn thì một phần gia sản của anh sẽ cho cô. Còn có rất nhiều điều khoản nữa, nhưng đa số đều là thuận lợi cho cô. An Nhiên đặt hợp đồng xuống nói.
“ Hay để tôi soạn thử hợp đồng ? “
Anh nhìn cô, khuôn mặt thoáng vẻ không vui.
“ Có điều nào khiến em không hài lòng ư ? “
Cô thản nhiên đáp lại.
“ Đều không hài lòng “
Anh đưa giấy bút cho cô rồi nói.
“ Vậy em muốn gì thì cứ viết vào đây, tôi cho người đi soạn lại “
An Nhiên vui vẻ cầm bút lên ghi, anh nhìn cô chăm chú ghi ghi, nét chữ của cô rất đẹp, đường nét gọn gàng quả nhiên nét chữ nết người thực không sai. Một lúc sau cô ghi xong rồi đưa cho anh đọc, cả một trang giấy đều là chữ. Cô tưởng những điều khoản cô viết rất có lợi cho anh rồi, nhưng anh càng đọc thì khuôn mặt lại càng nhăn lại. Rốt cuộc là điều gì khiến cho khuôn mặt của anh u ám thế kia cơ chứ.
An Nhiên nói khẽ, dường như sợ chọc giận anh.
“ Lão đại à, anh chịu kết hôn ‘kiểu này’ với tôi thực đã khiến tôi biết ơn lắm rồi. Tôi không cần gia sản của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-me-tinh/2927780/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.