Sau khi xử lí nhanh vết thương, Nguỵ Đông Phong rời khỏi phòng rồi cầm hộp thuốc vào trong, An Nhiên ngồi trên ghế làm việc nhìn vào vết bỏng đang đỏ ửng của mình một cách ngây ngốc. Rốt cuộc chẳng hiểu vì sao vết bỏng này lại khiến cô cảm thấy thoải mái đôi chút, dạo này cô cứ có cảm giác thứ gì đó đang đè nặng trong lòng mình, thực sự cần được giải toả. Nhưng lại chẳng thể tìm được lối thoát khỏi đống rối loạn trong đầu mình. Cô cứ nghĩ mình ổn nhưng vì sao trong lòng lại nặng trĩu thế này, cô lại chẳng thể tìm được lí do mình lại bị thế này nữa.
Cô cứ nhìn mãi nhìn mãi đến khi một bàn tay lớn nắm lấy tay cô, một sự ấm áp đột ngột ập đến kéo cô ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn. Khi ngước mặt lên nhìn thì là khuôn mặt kia, cô không thể nào kìm được mà gọi.
“ Nguỵ tổng “
Anh khẽ đáp lại
“ Hửm ? “
Cô im lặng một lúc rồi lấy can đảm hỏi.
“ Anh...có thể kết hôn với tôi không ? “
Câu hỏi đột ngột thế này khiến anh chưa kịp phản ứng, chỉ đáp lại bằng sự im lặng. An Nhiên thấy mình lại hỏi câu này với anh thì mỉm cười nói thêm.
“ Anh không đồng ý cũng được....mà thôi quên lời tôi nói đi, xin lỗi vì đã hỏi câu ngớ ngẩn đến thế “
Nguỵ Đông Phong do dự một hồi rồi đáp.
“ Tôi đồng ý “.
An Nhiên bất ngờ nói lớn.
“ Hả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-dao-me-tinh/2927783/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.