Đại tiểu thư nhìn Tô Châu im lặng ngồi trong sân vườn. Đã mấy ngày trôi qua, từ khi Tô Châu trở về, nhìn thấy phòng ngủ trống rỗng liền phớt lờ nàng rất lâu rồi.
Nàng vốn dĩ muốn dỗ dành Tô Châu, nhưng thế nào cũng không thể xuống nước trước được. Nàng cũng có chút tức giận, đừng nói là mấy thứ đồ kia mà thậm chí bán cả nơi này, chỉ cần Tô Châu có thể khỏe mạnh, nàng đều không tiếc.
Có Tô Châu, tất cả những thứ này mới có ý nghĩa. Nếu mất đi Tô Châu, nàng cũng chẳng thiết mấy thứ ấy, nếu thật sự cần thì cũng chỉ là một cỗ quan tài và một mảnh đất nhỏ để chôn cùng Tô Châu mà thôi.
Đối mặt với ánh mắt đè nén sự tự trách không nói nên lời của Tô Châu, trái tim đại tiểu thư cũng nghẹn ngào nặng nề. Nàng bây giờ thực sự nghèo rớt mồng tơi, không có gì cả, vậy tầm quan trọng của nàng đối với Tô Châu liệu có giảm đi không?
Chẳng trách nàng lại nghĩ như vậy, bởi Tô Châu chưa từng thốt ra một câu thích. Cô thơm nàng, hôn nàng, ôm nàng, nhưng một ngày Tô Châu không nói lời yêu nàng, nàng cũng sẽ lo được lo mất.
Đại tiểu thư có tính tình của đại tiểu thư, nhưng nàng sẽ không dễ dàng bộc lộ trước mặt Tô Châu. Tuy nhiên dù có ẩn nhẫn đến mấy thì nàng vẫn không thể chấp nhận việc Tô Châu giận dỗi nàng vì bán đồ để chữa bệnh cho cô.
Nàng cần Tô Châu thông cảm cho nàng, hiểu Tô Châu quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-xua/3373471/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.