Khi đại tiểu thư bàn giao bản thảo cho tòa soạn, mí mắt nàng vẫn luôn co giật. Nàng lơ đãng trò chuyện mấy câu với Nguyên Oánh rồi định lòng chạy về nhà.
Hiện tại nàng càng ngày càng hận không thể ở bên Tô Châu từng giây từng phút. Nàng không khỏi cảm thấy vui sướng dạt dào khi nghĩ đến lát nữa sẽ về nhà và có thể cùng Tô Châu ngọt ngọt ngào ngào.
Nhưng khi nàng thấy xe của chủ tịch Ngô đậu cách đó không xa, sắc mặt nàng liền biến đổi. Tăng tốc bước chân đẩy cửa đi vào sân, quả nhiên bắt gặp vẻ mặt âm trầm của chủ tịch Ngô, chắp tay sau lưng cười khẩy nói: "Xem ra không thể lay chuyển được bà chủ Tô, vậy thì đừng trách Ngô mỗ không khách khí!"
"Dừng tay cho tôi!" Đại tiểu thư kinh hồn bạt vía, vội vàng chạy đến bên cạnh Tô Châu, đỡ lấy cô sắc mặt đã có chút nhợt nhạt. "Các người đột nhập nhà người khác là muốn làm cái gì hả!"
"Ôi chao," Chủ tịch Ngô giễu cợt một tiếng, "Chẳng phải Đỗ đại tiểu thư của chúng ta sao? Đã lâu không gặp đại tiểu thư."
"Chủ tịch Ngô, mời ông ra khỏi đây. Nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát đấy!" Vừa lo lắng xem Tô Châu có bị thương ở đâu hay không, vừa sốt ruột đuổi chủ tịch Ngô đi.
Chủ tịch Ngô cười haha: "Đỗ Như Mộng, cô đến rất đúng lúc. Tôi vốn đang tiếc rằng không được gặp cô, nhưng giờ thì tốt rồi, mĩ nhân thành đôi, đại tiểu thư, cô và bà chủ Tô, cùng diễn cho Ngô mỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-xua/3371015/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.