Ánh đèn phòng màu vàng nhạt, ấm áp nhàn nhạt hắt vào trong nhà bếp.
Lam Yên đứng tựa lưng ở cửa nhà bếp từ lúc nào, cô ta mặc quần áo ngủ, mái tóc dài thả xuống vai, khuôn mặt trắng trẻo, ánh mắt long lanh, cười dịu dàng nhìn Khương Tình bận rộn.
Khương Tình đang thái gừng, trên người là chiếc áo phông màu vàng nhạt, bên dưới là chiếc quần ngủ màu xám tro, bớt đi vẻ nghiêm nghị và chỉnh chu, cả người trông thoải mái thanh nhã, dễ gần hơn nhiều, chỉ là bóng lưng mờ mờ ảo ảo dưới ánh sáng hơi chói mắt.
Trời nắng rất đẹp, những tia sáng chiếu rọi qua ô cửa mở toang hắt vào trong phòng bếp, nhảy nhót trên gương mặt Khương Tình, cực kỳ đẹp đẽ.
Nhưng Lam Yên lại không hề cảm thấy cảnh này ấm áp, ngược lại cô bỗng thấy lạnh, một cái lạnh không thể nhận biết, không thể nhìn rõ.
Cô ta nhón gót chân nhìn bên cạnh tay phải Khương Tình đang đặt vài con cá, mới nhận ra Khương Tình đang làm món cá hấp, miếng gừng được thái mỏng như sợi tóc, rải đều lên mình cá.
Trước giờ Lam Yên chưa từng nhìn thấy Khương Tình làm thức ăn, vì thế có hơi tò mò, cô ta từng bước tiến lại gần, bước chân nhẹ bẫng, rón rén và thận trọng.
"Tôi nghe thấy đấy. Em đợi một lát nữa, tôi sẽ xong ngay đây." Khương Tình đột ngột lên tiếng, ngữ khí nồng đậm cưng chiều.
Nghe chất giọng dịu dàng đó, Lam Yên chỉ cảm thấy tim đập thình thịch mãi không ngừng, rồi cổ họng khô khốc, hơi thở có phần dồn dập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484986/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.