Bệnh viện X.
Phòng bệnh vẫn được bảo vệ nghiêm ngặt, một con ruồi cũng không thể bay vào.
Nam nhân đứng bên cạnh giường bệnh, nhìn nữ nhân dung mạo tuyệt mỹ đang nửa nằm nửa ngồi vô cùng biếng nhác trên giường, chậm rãi mở miệng:
"Ra tay với những người bên cạnh Khương Tình. Việc này sẽ thành công sao?"
Rất lâu sau vẫn thấy nữ nhân kia khinh thường không muốn trả lời hắn, nam nhân liền thở dài, ấn đầu lọc đã hút sạch vào gạt tàn, muốn rót một ly rượu.
"Tôi cho phép sao?" Thanh âm mang chút lười biếng lại tà mị, khiến người nghe áp lực đến nghẹt thở.
Nam nhân vội vàng rụt tay về, không dám động.
Nữ nhân trên giường cầm chặt ly rượu trong tay, nghĩ đến chuyện gì đó, bứt rứt trong lòng liền giơ tay, ném thẳng ly rượu về phía cửa ban công, thủy tinh vỡ tan thành từng mảnh.
"Ta chỉ ra lệnh ra tay với Khương Thời, là ngươi để chuyện mẹ cô ấy lộ ra ngoài sao?"
Nam nhân hoảng hốt, vội vàng lắc đầu.
"Dung tổng! Tôi thề không biết gì về chuyện mẹ của Hạ tiểu thư. Những chuyện tôi nói ra chỉ là suy đoán, lại không nghĩ..."
Khương Ẩn sợ sệt liếc nhìn Dung Lạc, trong lòng run lên nhớ lại ngày hôm ấy.
Sau khi Hạ Nhi vì một câu nói của Khương Tình mà đờ đẫn cả người, cố gắng điều chỉnh hô hấp, cố gắng đè nén mọi cảm xúc, giống như túm lấy một chút sự sống vào giây phút tuyệt vọng cuối cùng.
Khương Tình lại vô cùng bình thản gỡ từng ngón tay đang bấu chặt áo sơ mi của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484874/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.