Hai người vừa uống vừa oán trách nhau, đã sắp không biết năm nào tháng nào nữa rồi.
Cho tới khi nhạc trong quán trở nên ồn ã, bóng người đi qua đi lại, cuộc sống về đêm đã bắt đầu, bốn bề toàn là náo nhiệt.
Trong lúc Bối Lạc vào nhà vệ sinh, Hạ Nhi như con mèo không xương dính chặt lên tay vịn sô pha.
Cô chưa đến mức say khướt không biết gì, lôi điện thoại trong túi ra lướt tới số của Hương Vũ.
Một lát sau đầu bên kia liền có tiếng nói rất khẽ:
[Hạ tổng.]
Hạ Nhi dùng tay xoa nhẹ thái dương, cố gắng giữ vững ngữ khí bình ổn nhất:
"Cô tới quán bar M, đón Bối Lạc về đi. Cô ấy say lắm rồi."
Hạ Nhi vừa dứt lời, điện thoại liền bị ngắt tín hiệu.
Cô nhíu mày nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Xem kìa, xem kìa. Đây chính là không xem lão bản ra gì trong truyền thuyết phải không?
Cô khẽ thở dài, lại mở wechat gửi một tin nhắn thoại, giọng lè nhè say và uể oải:
"Cục cưng à, chị vẫn đang làm việc à?"
Đợi một lát không thấy tin nhắn trả lời, cô gửi thêm tin nữa:
"Mau đến đón bảo bối của chị đi. Người ta say rồi."
Tin nhắn như đá tảng chìm xuống biển khơi.
Hạ Nhi nhíu mày.
Trong lúc buồn chán, cô lại cầm ly rượu lên uống vài ngụm.
Đến khi ly rượu gần như cạn đáy, cô mới giật mình phát hiện Bối Lạc đã vào nhà vệ sinh hơi lâu rồi.
Chẳng lẽ say quá nên đã ngất xỉu trong nhà vệ sinh?
Đừng như vậy nha. Cô mắc bệnh sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484849/chuong-228.html