Hạ Nhi bị câu nói ấy của Dung Lạc làm cho sững sờ.
Ngay lúc đó, cửa xe bên cạnh cô bật mở.
Hàn Tịch đưa tay nắm lấy cánh tay cô kéo ra ngoài, động tác vô cùng nhanh gọn.
Hạ Nhi bị lôi trở ra khỏi xe, cô ngước mắt nhìn vẻ mặt Hàn Tịch, trông thấy nữ nhân thường ngày vô cảm lạnh như băng, lúc này môi mỏng mím chặt lại, ánh mắt tựa hồ cương quyết, thái độ nghiêm nghị lại cường thế khác thường.
Dung Lạc cũng ngay lập tức đẩy cửa bước ra, khí phách lại phẫn nộ bước nhanh tới.
Lúc này đột nhiên đầu óc Hạ Nhi trở nên tỉnh táo hơn bao giờ hết, vung tay giật mạnh tay thoát khỏi tay Hàn Tịch.
Chất giọng Hàn Tịch trầm ấm dày dặn, khi nghe có cảm giác bị mê hoặc đến tận cốt tuỷ lọt vào tai cô:
"Tôi đã nói sẽ bảo vệ em."
Hạ Nhi giương mắt nhìn Hàn Tịch, trầm mặc.
Phía sau Hàn Tịch đột ngột xuất hiện một đám người, khí thế không hề nhỏ, rầm rộ dũng mãnh lên tới hơn hai mươi người.
Người nào người nấy đều mặc quần âu áo vest, không thua kém gì đội ngũ người của Dung Lạc.
Tay Hạ Nhi lại bị Hàn Tịch chụp lấy kéo mạnh ra sau.
Ngay khoảnh khắc đó, đám thuộc hạ phía sau Dung Lạc lập tức có động tác. Toàn bộ bước tới bên cạnh Dung Lạc, còn có Nghiên Nghiên và Vương Luân mặt mày lạnh lẽo âm trầm.
Hai bên ánh mắt tràn ngập sát khí hùng hổ doạ người nhìn chằm chằm đối phương, đứng thành hai hàng đối diện nhau, chắp tay sau lưng, ai nấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484801/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.