Một câu nói khiến da đầu Hạ Nhi căng ra, cô nhìn Hàn Tịch chằm chằm.
Có chút ánh sáng hắt vào trong đôi mắt nâu nhạt ấy.
Cả hai gần như áp sát mặt vào nhau, khoảng cách gần đến mức này trước đây là chưa hề có, gần đến mức có thể nhìn rõ đôi mắt Hàn Tịch giống như một mặt biển sâu.
Sự việc xảy ra quá đột ngột, Hạ Nhi có chút bàng hoàng.
Cô bám hai tay vào bả vai Hàn Tịch, bấy giờ mới phát hiện ra thân hình nữ nhân này rất mềm mại, chưa nói đến việc vóc dáng Hàn Tịch rất đẹp, vô cùng chuẩn chỉnh, vòng một ẩn hiện dưới lớp áo kia lại như sâu hun hút.
Hạ Nhi định thần lại, cố gắng bảo trì khuôn mặt bình tĩnh gằn giọng:
"Tôi không muốn."
Hàn Tịch nheo hai mắt, môi mỏng hơi mím thành một đường.
Qua lớp vải, Hạ Nhi cảm thấy vòng eo cô hơi bỏng rát, nhiệt độ từ ngón tay Hàn Tịch rất nóng, dường như có thể xuyên qua quần áo cô, đốt cháy da thịt cô.
Hạ Nhi có chút bực tức, dùng sức kéo giãn khoảng cách ái muội giữa hai người.
Nhưng một giây sau đã bị Hàn Tịch phản khách thành chủ, lật người đè cô xuống dưới sofa trở lại.
Đưa một tay kê phía sau gáy cô, khuỷu tay hơi chống xuống sofa, vài lọn tóc đen dài rơi lung tung xuống người, hình thành một lồng giam ngăn chặn mọi cử động của cô lại.
Hàn Tịch kéo thấp mặt xuống, cất giọng trầm trầm:
"Em muốn tôi làm gì mới có thể yêu tôi? Em nói đi."
Đó là một chất giọng quyến rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484802/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.