Chương trước
Chương sau
Lông mi Hướng Vãn run rẩy, nhưng mũi tên đã lên dây không thể không bắn đi, nếu bây giờ cô dừng lại, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.

Cô nỗ lực mím môi ngăn chúng không run rẩy nãy, đôi tay vòng lấy cổ hắn, đôi chân thon dài vòng qua eo vuốt ve thân thể Hạ Hàn Xuyên, cũng không nói lời nào, chỉ là rướn người lên hôn lên môi anh ta.

"Xem ra đã chuẩn bị đầy đủ tất cả rồi," Hạ Hàn Xuyên nghiêng đầu né tránh nụ hôn của cô, đáy mắt đen tối không rõ, tiếng hít thở so với vừa rồi càng nặng nề hơn, "Hướng Vãn, cô trước giờ rốt cuộc đã câu dẫn bao nhiêu tên đàn ông rồi? Hả?"

Hướng Vãn cười một tiếng, đôi tay dời từ cổ đi xuống, hôn khóe môi hắn, "Nếu tôi nói, trước giờ chỉ câu dẫn một mình anh, còn thất bại, anh tin tưởng sao?"

"A!" Hạ Hàn Xuyên cười lạnh một tiếng, dục vọng thiêu đốt nơi đáy mắt khó có thể khắc chế phẫn nộ cùng thống khổ, "Hướng Vãn, cô có tin tưởng lời nói chính mình vừa thốt ra không?"

Hướng Vãn cũng không hy vọng xa vời rằng anh sẽ tin tưởng, chỉ cần có ảnh chụp, có thể làm anh ta thả tự do cho mình, tất cả cô đều có thể làm được.

Cô choàng tay ôm lấy vòng eo, dùng sức xoay người, ngồi ở trên người anh ta.

Bởi vì động tác bất ngờ này, cảnh xuân như ẩn như hiện trước mắt Hạ Hàn Xuyên, phía dưới cũng chỉ có quần lót che thân thể của cô.

Quả thật, làn da Hướng Vãn cũng không tốt, ngang dọc đan xen vô số vết sẹo,ngoại trừ hai cánh tay, cơ hồ đều trải rộng toàn thân. Nhưng trong ánh đèn đỏ mậpmờ này hoà lẫn cùng vết sẹo, tạo nên một loại mỹ cảm khác lạ, càng kích phát cơthể của người đàn ông đang nhuốm dục vọng này. Ít nhất là ở hiện tại.

"Hạ tổng, anh phản ứng rồi." Tay Hướng Vãn theo bụng nhỏ một đường xuống phía dưới, có thể cảm nhận rõ ràng nơi phía dưới có phản ứng tuy là cách quần tây.

Đáy mắt Hạ Hàn Xuyên ngày càng xuất hiện nhiều tơ máu, tiếng hít thở thô nặng mà nắm lấy vòng eo của cô, xoay người đem cô đè ở dưới thân, nhéo cằm hỏi cô, "Tưởng tôi sẽ chịu thua cô sao?"

"Đúng vậy." Hướng Vãn đè ép đáy lòng hận ý cùng sợ hãi, mị nhãn như tơ mà nhìn hắn, vặn vẹo vòng eo kích thích hắn, "Tôi có bao nhiêu yêu thích đối với anh, anh không phải so với bất kì kẻ nào hiểu rõ hơn hết sao?"

Cô run rẩy đưa tay xuống cởi bỏ dây thắt lưng của hắn, tay theo đó mà đi trong quần tây, không còn gì ngăn cản, cô đưa tay "cầm" anh ta, tuy không thành thạo nhưng đầy khiêu khích.

"Cô thích, chính là một chân đạp hai thuyền? Hả?" Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Hàn Xuyên mất tự nhiên mà ửng đỏ, đáy mắt nhiễm một chút mê ly, nhưng lại không cách nào che lấp sự thống khổ cùng phẫn nộ.

Hướng Vãn còn chưa tới kịp hiểu ý tứ nhứng lời anh ta vừa nói ra, liền bị anh ta xoay người nằm sấp xuống sopha, ngón tay liền tiến vào trong thân thể của cô. Thân thể của cô khô khốc, dị vật tiến vào làm cô đau không thể thốt nên lời, phản ứng sinh lý của cơ thể và tâm lý của cô hoàn toàn tương phản. Hướng Vãn nắm chặt xuống tay, sắc mặt trắng bệt, đồng tử hơi co lại, muốn tránh thoát khỏi xâm nhập này. Nhưng bởi vì cô đang trong tư thế đưa lưng về phía anh ta, càng giãy giụa chỉ càng làm dị vật xâm chiếm càng sâu hơn, cùng với sự phản kháng, thân thể ngày càng đau đớn nhưng cũng bắt đầu phản ứng lại sự xâm nhập.

"Như vậy mà cũng phản ứng?" Hạ Hàn Xuyên ở trên người cô, rút ngón tay giữa đã trơn trợt của mình, ở cô bên tai trào phúng, "Hướng Vãn, cô thật là dâm đãng!"

Dâm đãng? Thân thể Hướng Vãn cứng đờ, đã vô số lần tự nói với chính mình, không được tiếp tục thích anh ta nữa, nhưng khi nghe những lời này trái tim vẫn là nhịn không được mà nhói đau.

Có lẽ ngay từ đầu trong suy nghĩ của Hạ Hàn Xuyên, cô chính là nữ nhân dâm đãng.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Âm thanh quần áo bị xé rách vang dội cả góc phòng nghe thật chói tai.

Hướng Vãn nhìn không được khuôn mặt Hạ Hàn Xuyên, chỉ có thể cảm giác được một đám lửa nóng, rậm rạp mà hôn không ngừng trên lưng cô. Bàn tay mang theo vết chai sờ soạn khắp người, từng chỗ từng chỗ, nhóm lên từng ngọn lửa trên người cô.

Cô cắn chặt môi, nỗ lực ngăn không để bản thân phát ra âm thanh nào, tận lực phối hợp hắn.

Cho đến khi tay Hạ Hàn Xuyên ngừng ở cô bên hông, ngón tay câu lấy quần lót muốn cởi ra, cô đột nhiên nắm lấy tay anh ta, "Chờ một chút!"

"Hối hận rồi?" Hạ Hàn Xuyên đem cô trở người, thanh âm dị thường.

Hướng Vãn đối diện với anh ta, lúc này mới nhìn nhìn rõ được đáy mắt anh ta đã trở nên đỏ đậm, mồ hôi theo gương mặt đi xuống, ước cả áo sơmi.

Cánh môi cô khẽ run, buông tay, đôi tay chống ở sau lưng từ nay kéo cơ thể lui về phía sau, lại bị Hạ Hàn Xuyên nắm lấy mắt cá chân, kéo trở về vị trí cũ.

"Muộn rồi!" Cơ thể Hạ Hàn Xuyên ở giữa hai chân cô, cự vật nóng rực cách một lớp quần tây xâm nhập vào thân thể của cô.

Hướng Vãn run rẩy hít sâu một hơi, cổ nhịn không được ngưỡng ra sau. Cô sợ, cô hối hận, mặc dù Hạ Hàn Xuyên không có hoàn toàn tiến vào, nhưng hạ thân của cô như bị xé rách, rất khó chịu.

Ảnh chụp cùng video hẳn là đã có, Hướng Vãn cắn môi, dùng sức muốn đẩy anh ta ra.

Nhưng căn bản lực không đủ, dược tính đã bắt đầu có tác dụng, Hạ Hàn Xuyên căn bản không có ý định buông tha cho cô, huống hồ đều là cô gieo gió gặt bão!

Anh ta cở cà vạt xuống, thô bạo mà trói chặt tay cô, lại đột nhiên nhìn đến vật phản chiếu ánh sáng trên cổ Hướng Vãn. Hạ Hàn Xuyên cố nén thân thể điên cuồng kêu gào dục vọng, tháo xuống chiếc vòng trên cổ cô, đưa mắt nhìn sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch của Hướng Vãn, đáy mắt nhiễm một mảnh tình dục nhiều vài phần hàn ý.

Hắn đem cổ vòng ném xuống đất, dẫm mấy lần, lấy từ bên trong ra chiếc camera mini, mắt lạnh nhìn Hướng Vãn. Cô toàn thân trần trụi mà nằm ở trên sô pha, nhìn trong tay anh ta là chiếc camera mini quay lén, cánh môi ngăn không được run rẩy.

"Ngồi tù hai năm, gan cũng ngày càng lớn!" Hạ Hàn Xuyên đem camera dẫm nát trong thanh âm nhiễm nồng đậm tình dục, lại như không nhiễm nửa phần tình dục nói, "Muốn quay lén? Khống chế tôi? Hả?"

Tay chân Hướng Vãn ngày càng lạnh lẽo, giống như đặt mình trong hầm băng. Nếu cô biết bởi vì hành động vừa rồi của mình, mới khiến anh ta phát hiện ra camera, cô tuyệt đối sẽ không nói 'Chờ một chút', rốt cuộc cái màng trình kia đối với cô mà nói cũng không tính cái gì... Nhưng hiện tại cái gì đều không dùng được, camera đã bị đập vỡ, cũng không biết những thứ vừa quay chụp kia có còn giữ được không.

"Nói!" Trong lòng Hạ Hàn Xuyên khó chịu dị thường, tiến lên vài bước, nhéo cằm cưỡng bách cô nhìn hắn.

Cảm giác lạnh lẽo theo đầu ngón tay truyền đến, xúi giục hắn ôm lấy cô, hôn môi cô, dùng sức chiếm hữu cô.

Nhưng lý trí buộc anh đứng yên tại chỗ, áp xuống đáy lòng kêu gào không ngừng dục vọng.

Thân thể Hướng Vãn ngăn không được run rẩy, rũ con ngươi không nhìn anh ta, thấp giọng nói: "Ngài đều đã đoán được tất cả rồi, còn hỏi tôi làm cái gì?"

Hạ Hàn Xuyên môi căng chặt thành một đường, cúi đầu nhìn cô, đỉnh mày nhíu chặt.

Nhưng tầm mắt chạm đến đến thân thể cô trần trụi mà lả lướt hấp dẫn, cùng trên người cô đầy dấu hôn, thân thể khắp nơi đều bị kích thích bởi xuân dược, tất cả đều hội tụ thành một ngọn lửa hướng tới bụng nhỏ đi xuống, phát trướng, nóng lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.