Sau một đêm thì mọichuyện trở lại bình thường, ai lo việc nấy. Nương, lục cô và a Lan nấubữa sáng, Mai phụ mấy đứa con trai đem giàn phơi mực, mẹt cá ra sân. Mùa này phơi cá khoẻ nhất. Nếu là mùa mưa thì phải nhìn trời, nhìn trăngxem có mưa hay không mới dám mang ra. Mà lúc đó không khí ẩm cá rất dễương, thúi, có khi phải hong cá trên bếp than cả đêm.
Mai cẩn thận kéo a Bình ra góc sân:
- Chút nữa ca nhớ xin đi theo ông nội và cha vô Đông Hồ.
- Tại sao?
A Bình thắc mắc.
- Có việc, muội sẽ nói sau.
Mai nhanh giọng đáp rồi quay vào trong nhà.
Mặt trời chưa lên mà bãi làng chài đã tan, ai neo thuyền thì neo, ai mangcá đi bán thì đi. Rất nhiều ngư phụ, bé gái mang thúng cá tôm về nhà. Cá lớn thì bán, cá nhỏ, tôm, nghêu sò thì mang về. Vào mùa sò, dân làngchài cũng không muốn mang chúng về mà quăng lên bãi cạn.
Tối quanhà Mai không đi đánh cá, nhưng sáng sớm ông nội cùng người lớn trongnhà cũng đi ra bãi xem những nhà khác. Thỉnh thoảng phụ kéo ghe lên bãi. Ông cũng đến xem lại cái ghe đã sửa hôm qua. Về đến nhà, ông đã dặn bànội dọn cơm sáng.
- Ta có hỏi trong làng, nhà Chu bá vô Phương Thành, cho mình đi nhờ theo.
Ăn sáng là cháo nghêu, khoai và chuối. Mấy nải chuối còn lại sau một đêmđã chín tới, còn một chút vị chát nhưng lại giòn hơn chuối quá chín. Mai vừa ăn cháo vừa chú ý nghe bàn trên nói chuyện, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/202171/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.