Gần đến Tết Trungthu, bà ngoại dạy Cúc tỷ cách làm bánh dẻo bột gạo nhân đậu xanh cúngđêm trăng rằm. Ngày mai ông bà cùng Sinh ca về nhà. Có Sinh ca theogiúp, a Bình đóng kệ, móc nhanh hơn, lần này là để ông bà ngoại mang vềdùng. Còn đóng cho Sinh ca một tủ quần áo nhỏ, năm sau ca ấy thành thân. Mai đang nghĩ cách làm bàn trang điểm tặng ca ấy, vẫn còn thời gian.
Mùng chín là ông bà ngoại đi về nhà ở Trấn Giang. Mấy đứa nhỏ đều quyếnluyến. Bà ngoại dặn dò nương rất nhiều. Phải đến qua năm khi Sinh cathành thân mới gặp lại. Nương và Cúc tỷ gói gém khô cá, khô mực để ôngbà mang về. Trấn Giang ở hơi xa biển, mấy món này khó có được.
Chiều ngày rằm Trung thu trời đổ mưa, không lớn nhưng dai dẳng đến tối, không thấy mặt trăng đâu cả. Cha bày đồ cúng trên bàn ngoài hiên, có rượu,bánh dẻo, trái cây. Vĩnh ca chỉ hướng nhà Nguyễn bá có hai cái đèn lồngbằng tre dán vải đỏ treo trước cổng nhìn thật sinh động, ấm áp.
– Năm sau nhà mình cũng làm nha tỷ.
A Phúc nhìn đèn lồng ao ước nói.
– Ừ, Tết mình treo luôn đi.
– Thật?
– Thật.
Thời gian này quá bận rộn lo kiếm tiền để dành mua lương thực nên Mai quênvụ đèn Trung thu. Đến Tết sẽ rãnh rỗi hơn, dùng nan tre làm đèn lồngtròn như nhà Nguyễn bá không khó.
Cúng xong nương cắt bánh dẻo ra, mấy đứa nhỏ vừa ăn vừa cười đùa.
– Bánh này khác bánh năm rồi hả nương?
– Ừ, cái này làm theo kiểu nhà ngoại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313900/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.