Sáng hôm sau mặt trời vừa lên thì cha dẫn a Vĩnh mang rượu và túi vải có một quan tiền đi vào trong làng. Mọi người ở nhà tuy hơi trông nhưng ai cũng phải làm việc.Mai đếm số gạch trên thanh tre treo vách, hai mươi lăm ngày rồi, còn bađến năm ngày nữa là vịt con nở, không biết vịt nước sớm hơn hay trễ hơnvịt nhà. Mai vẩy nước lên khay trứng, kiểm tra nhiệt độ lò rồi hỏi Cúctỷ:
– Cái chậu nào để nuôi vịt con vậy tỷ?
– Cái này, tỷ để úp vách đó, cái rổ to rộng vành này làm ổ. A Phúc đã phơi khô rơm lót ổ rồi.
Mai mỉm cười gật đầu, tiếp tục vẩy nước ở lò thứ hai, lò này có sáu khay gần một trăm trứng, thanh tre thứ hai có tám vạch.
Giữa giờ tỵ thì cha về, cũng không nói gì mà ra ruộng luôn. Nương và An catừ sớm đã đi nhổ cỏ lúa và xem sâu bệnh. Bình ca làm kệ và móc áo. NhàLưu tam bá gần xong, cuối tháng này sẽ cúng tân gia và Đòn đông. Mờinhiều khách ở làng chài và làng Đông Hồ. Lần này cha nương không cầnnghĩ tặng quà gì, vì người ta đã ‘gợi ý’ rồi, đương nhiên là mấy mónBình ca đang làm.
Lúc Lưu bá mẫu biết chỉ lắc đầu nói:
– Ta cũng không cần nghĩ cho mệt, người ta cũng gợi ý rồi.
Tứ Mi và Mai đều phì cười, Mai huých tay ý hỏi là món gì.
– Giày, mỗi người một đôi.
– Cái gì?
Đùa sao? Tân gia tặng giày? Không phải giày chỉ do người trong nhà làm sao?
– Nói là tam bá mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313901/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.