Ông ngoại như đang nói tiếp câu chuyện dang dở:
– Không cần nghỉ mệt đâu, cha ra xem ruộng nhà con. Lúc này phải chú ý sâu ăn lá, đục thân, đi.
– Dạ, cha.
Ông ngoại và cha đi thì mọi người xuống sạp tre trong bếp ngồi.
– Nương đi nằm chút không?
– Ta không mệt đâu, chiều nay kho thịt hột vịt cho mấy đứa ăn.
Bà ngoại và nương đang nói chuyện thì Cúc tỷ kéo tay a Phúc nói:
– Đệ chạy đi xem chuồng gà của đệ đi.
A Phúc không hiểu, nhưng cũng chạy đi. Cúc tỷ nháy mắt cười với Mai, loáng cái nhóc đã chạy vào hớn hở nói:
– Có mấy con gà con trong chuồng, ở đâu có vậy tỷ? Của nhà mình sao?
Hắn vui vẻ hỏi liến thoắng, nương cười cười nói:
– Ông bà ngoại mua cho con đó.
Hai đứa nhóc cảm ơn bà, bà vuốt gương mặt, cánh tay tròn tròn của a Phúc.
– Nghe nói a Phúc thích nuôi gà nên bà mua cho, con cho nó ăn uống đầy đủ. Mai mốt nó đẻ trứng cho con ăn.
Chắc là dì dượng năm kể cho bà ngoại nghe rồi. Có thêm gà nhà được thuần hoá vậy con của chúng là gà lai, chúng có tính trội của hai loại, tốt quá, Mai vui vẻ nghĩ.
Ông ngoại là lão nông đúng nghĩa, từ sáng đến tối ở ngoài ruộng, vườn. Ông chỉ cha cách phân biệt các loại sâu, cách diệt sâu, còn canh mực nước trong ruộng nữa. Cha như học trò nhỏ chăm chỉ vâng dạ, Mai có cảm giác cha hơi sợ ông ngoại. Lúc cô lén hỏi nhỏ nương, nương mỉm cười xỉ trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tien-cuoc-song-dien-vien/1313899/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.