Hà Mộ Sanh từ trước đến nay không phải là người khôngphân biệt được công và tư, tựa như giờ phút này, anh sẽ không vì chuyện BảoBối, không đến công ty đại thần làm nữa.
Anh tới “Trí Nhất” vừa đến hôm qua.
Đi tìm Tiêu Nại, lại không có người. Bỗng nhiên nhớtới ngày hôm qua Vũ Tiếu đã nói, ba mẹ anh phải về nhà bàngoại.
Vũ Tiếu, ha ha, ngày hôm qua đã ra sân bay, Vũ Tiếuphải đi công tác.
Trong nhà, chỉ có mình Bảo Bối. Vốn định tốn chút tâmtư, thừa cơ hội này “Bồi dưỡng bồi dưỡng” Cảm tình với Bảo Bối, hiện nay xemra, cũng không cần nữa.
Đi tới đi lui, đụng phải Ngu Công anh quen.
Ngu Công cười gian: “Nè!~ thằng nhóc, hôm nay ta mớibiết được, cậu là con rể của lão Tam nhớ! Tốc độ này, liều mạng hơn cả lão Tamvà tam tẩu năm đó nhỉ.”
Mộ Sanh nắm chặt quyền, hít sâu một hơi, cười cười:“Chú Vu, nói đùa, không phải cháu, cháu nào có cái may mắn này?!”
Ngu Công lại ngẩn ra, cũng nhận thấy không thích hợp,thay đổi biểu tình: “Sao lại không phải ? Tuy ta không tham gia “Hôn lễ” củacác cô cậu, nhưng mỹ nhân đã nói với tôi, cậu ta và K dù đi công tác bên ngoài,cũng đến tham gia mờ.”
Mộ Sanh cười lạnh như trước: “Kết hôn , sẽ không cóthể ly hôn sao?” Nói xong, khẽ khom người chào Ngu Công, rồi đi vào văn phòng.
“A ~ Aha!” Chỉ còn lại có Ngu Công đứng một mình ở chỗđó gãi đầu chẳng hiểu.[......]
Đi vào văn phòng, chào hỏi đồng nghiệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283687/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.