Mộ Sanh không biết mình ngây người bao lâu, nhìn ánhmặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, tâm tình lại càng lạnh đến không giải thích nổi.
Chỉnh lại cảm xúc của mình, quay người lại, liền nhìnthấy cô gái kia -- Bạch Tuyết.
“Hà luật sư , cậu có khỏe không?”
Nếu nói Mộ Sanh lúc đầu không ghét cô, thậm chí còn cóchút thưởng thức, bây giờ cũng có thể chuyển thành phiền chán và chống cự, mụcđích của người phụ nữ này quá rõ ràng. Chỉ là một thủ trưởng với nhân viên, đâylà quá thân thiện.
“Không có việc gì, cám ơn đã lo lắng.” Mộ Sanh nóixong liền muốn đi.
Giọng Bạch Tuyết truyền đến từ sau lưng: “Có lẽ, tôibiết nguyên nhân các người tách ra.”
Người Mộ Sanh cứng đờ, không quay đầu, tạm dừng mộtchút lập tức lại đi lên trước, giọng cũng cứng ngắc : “Tôi đã nói rồi, không nhọcBạch tiểu thư lo lắng.”
Bạch Tuyết có chút khó thở: “Cậu sẽ hối hận, cậu nhấtđịnh sẽ hối hận!”
Mộ Sanh không để ý cô ta, rờiđi.
Vừa trở lại vị trí, trong chốc lát, trên màn hình liềnnhảy ra một tin nhắn, kí tên là Bạch Tuyết.
Mộ Sanh lắc đầu, bọn họ hay bắt nạt người khác thếsao, nhàn rỗi không có việc gì liền gửi thư đi dọa người khác, bắt nạt ngườimới vui có phải không.
Không muốn mở ra, nhưng nếu người ta đã gửi đến, đơngiản mở ra một cái.
Bên trong là một hình ảnh, một đôi nam nữ sử dụng tưthế hôn môi “Thân ái mật mật”.
Nam anh không biết, nữ, cũng là bà xã trước đó khônglâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283688/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.