Đêm đã khuya, Bảo Bối nằm trằn trọc trên giường, thếnào cũng không ngủ được. Chơi một hồi, sau tràng khôi hài kia, nghi thức nhưcũ, hoan vui mừng hỉ tiến vào “Động phòng”, tiệc cưới sau khi kết thúc, đã đến11 giờ, Bảo Bối dưới sự cưỡng chế của Vy Vy bị yêu cầu logout, trở về nhà.[ bọnhọ ms ở công ty đại thần ]
Đã vài giờ rồi, Bảo Bối tiếp tục rối rắm , mình hômnay, có phải rất dũng cảm không? Rụt rè nè, thẹn thùng nè, chính là mây trôichân trời!~~~ lại nghĩ đến Lâm Hiên Phượng, tuy rằng hắn đến cướp người, nhưngmình tuyệt không ghét hắn, chú Hách và chú K là người yêu, mình nhìn thấy gaycũng không bài xích, nhưng Lâm Hiên Phượng này vẫn khiến cô cảm khái một trận.Sau đó lại nghĩ đến Sanh Li, hình như là tên Hà Mộ Sanh, so với cái tên khôngsáng ý của mình thì dễ nghe hơn [ hắc hắc, thật ra tên của anh ta và cô đềukhông sáng ý giống nhau ], lập tức lại bắt đầu tưởng tượng đến dáng vẻ của SanhLi, nghĩ nghĩ, trong óc bỗng toát ra soái ca -- “Yêu thương nhung nhớ”kia...... Xong rồi xong rồi, mình đã “Kết hôn” với Sanh Li, lại còn muốn ngườiđàn ông khác. Đều là háo sắc đó.
Vài chục năm này, lần đầu tiên Bảo Bối mất ngủ.
Trời sắp sáng, Bảo Bối thật sự không thể nhập mộng,đơn giản rời giường mở máy tính ra, lên mạng.
Quá sớm , ngay cả một người để chào hỏi cũng không có,một người cô, bắt đầu đi dạo, nhìn nước nước non non xinh đẹp tuyệt trần, vừaảo vừa thật, không khỏi bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283676/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.