Tháng ba năm ấy, ngày xuân thật đẹp, bởi vì có anh.Gặp anh, cuộc đời tôi mới trở nên sáng hơn.
Ba mẹ chuyển công tác, tôi đến thành C, chuyển đếntrường học khó quên suốt đời.
Trong trường học, bạn có thể không biết Tô Thức, cóthể không biết Hủ Bách Tai, Lâu Lan Cữu, có thể không biết cái gì là công cáigì là thụ, nhưng bạn phải biết một người -- hội trường hội học sinh Hà Mộ Sanh
Khó có thể quên lần đầu nhìn thấy người kia, một thânáo trắng, cùng quần dài xanh hải quân, dáng người cao ráo, trên tay cầm nokialoại mới, dáng vẻ gọn gàng, lông mày mảnh khảnh, môi không dày không mỏng, dángvẻ thật là rất đẹp! Tôi luôn vô cùng tự tin với dung mạo của mình, nhưng đốimặt với anh, tôi tự biết xấu hổ
Tôi cứ si mê như thế, cho đến khi có người vỗ vai anh,gọi anh: “Mộ Sanh!” Tôi mới biết anh là hội trưởng Hà đỉnh đỉnh đại danh.
Tôi không biết vì sao lại nghĩ trăm phương ngàn kế vàohội học sinh, cũng không rõ tại sao lại dùng toàn lực lên phó hội trưởng, nhìnbóng dáng gầy yếu lại gắng gượng của anh, cảm thấy đi theo anh, dù đi đến chỗcao nào cũng có thể.
Lại về sau, chúng ta cùng nhau ăn cơm cùng chơi bóng,cùng chơi trò chơi, rõ ràng hiểu đề mục thuộc đã lâu, còn muốn cố chấp hỏi anh,càng ngày càng chìm đắm trong giọng nói dịu dàng của anh...... Anh cũng sẽ mỉmcười dịu dàng với người khác, làm mê mẩn cả đám nữ sinh trường tôi, nhưng anhtâm sự với tôi, vui đùa với tôi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283674/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.