Thất Thất nhờ vào quan hệ của gia đình, hơn nữa thành tích môn Mỹ thuật cũng tốt nên đã được cử đi học ở Học viện Mỹ thuật Thượng Hải. Cô ấy rất ít khi lên lớp, có thời gian rảnh thì ngồi ở nhà vẽ tranh và viết thư cho Lập Hạ.
Lục Chi Ngang học ban Tự nhiên, cậu ấy và Ngộ Kiến cùng ở lại lớp A3, còn Lập Hạ và Tiểu Tư thì chọn ban Xã hội, học ở lớp A7.
Tiểu Tư vì áp lực học tập nên không còn vẽ tranh cho tạp chí nữa, Lập Hạ cũng không đề cập tới chuyện này với cậu. Chỉ có mỗi đêm, cô lật giở lại những bức tranh trước đây Tế Tư vẽ rồi buồn rầu, những cuốn tạp chí mang phong vị cổ xưa ấy xếp thành chồng trước mặt như một mảnh quá khứ cũ kỹ.
Đôi khi đang ngồi trong lớp học, Lập Hạ sẽ nảy sinh ảo giác, dường như Ngộ Kiến đang yên lặng nằm bò ra bàn ngủ bên cạnh mình, ánh nắng chiếu lên tóc cô ấy, lông mày cô ấy hơi chau lại, chắc trong giấc mơ gặp chuyện ấm ức. Còn đằng sau là một Phó Tiểu Tư đang vẽ hoa văn lên bàn cùng một Lục Chi Ngang đang ngủ bên cạnh. Cô chỉ cần quay đầu lại thì có thể nhìn thấy hai khuôn mặt đẹp đẽ mà cô đã từng nhìn vô số lần ấy.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, tất cả lại quay về thực tại. Phó Tiểu Tư ngồi ở một góc khác trong lớp, nhiều lúc Lập Hạ ngó qua rất nhiều khuôn mặt sẽ có thể nhìn thấy cậu đang nghiêm túc nhìn lên bảng, sau đó giết rất nhanh gì đó vào vở. Nhìn góc nghiêng khuôn mặt cậu, cô có chút đau lòng, bản thân Lập Hạ cũng chẳng hiểu vì sao. Có thể những ngày như vậy quá ngắn ngủi, chẳng mấy chốc là tốt nghiệp rồi.
Đôi lúc cô nghe tiếng đàn Piano không rõ từ đâu vọng tới, không biết có phải Lục Chi Ngang đang đàn không nhỉ?
Tốt nghiệp sẽ như thế nào đây? Lập Hạ cũng không dám nghĩ. Trước đây từng có người nói, tốt nghiệp là một cánh cửa kính, chúng ta phải đập vỡ rồi giẫm lên những mảnh vỡ sắc nhọn ấy để bước tiếp, máu chảy đầm đìa mà bắt đầu cuộc sống hoàn toàn khác.
Có lúc Phó Tiểu Tư cũng nghĩ, sao thời gian tự nhiên trôi nhanh vậy, dường như một giây tất cả còn đang dừng lại ở mìa hạ nóng bức năm 1996, chớp mắt một cái đã là cuối năm 1997 rồi.
Tháng Mười Hai, Thiển Xuyên đã đổ nhiều trận tuyết lớn, không khí Giáng sinh ngày một rõ nét, các cửa hàng trên phố treo đầy quà, còn có cây Giáng sinh nhiều chủng loại treo những thiên thần nhỏ xinh đẹp.
Trên phố có biết bao nhiêu cô gái trang điểm rạng rỡ khoác tay người yêu đẹp trai của mình, khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc. Ánh đènđền sáng lóa khiến cả thành phố như biến thành một khu vui chơi. Những viên kẹo chào bán không hết, vòng đu quay chuyển động không ngừng.
Nhắm mắt lại có thể nghe được âm thanh của năm 1998 đang bước đến gần hơn.
Những lúc một mình băng qua con đường rợp bóng cây giữa dãy phòng học và sân vận động, Phó Tiểu Tư thản nhiên nhớ lại rất nhiều chuyện của năm lớp 10, những hồi ức của năm lớp 11 lại hoàn toàn trống rỗng. Cứ như kí ức của năm 1997 đã biến mất hoàn toàn trong cuộc đời vậy. Năm đó rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì khiến bản thân vẫn còn canh cánh trong lòng đến tận bây giờ?
Năm 1997 đã xảy ra chuyện gì?
Năm 1997, Hồng Kông trở về, cả đất nước Trung Quốc náo nhiệt gần một tuần trời, hình hoa Tử Kinh trên lá cờ như đã in sâu trong lòng mỗi người dân Trung Quốc.
Nhưng năm 1997 cũng là một năm nền kinh tế Châu Á lao đao, bầu trời dường như không thực sự xán lạn đến thế.
Những điều này đối với Phó Tiểu Tư hay Lập Hạ không có ý nghĩa gì quá lớn lao. Giống như ngôi sao trôi nổi cách ta cả ngàn vạn năm ánh sáng, dùng hùng vĩ hay lóa mắt thế nào, thì thứ ta thấy cũng chỉ là tia sáng yếu ớt mỏng manh của một vì sao mà thôi. Không cảm nhận được hơi thở, chuyển động, hình dáng, thậm chí cả sự sống chết của chúng, có khi chúng đã nổ tung vài trăm năm rồi nhưng ta vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng le lói còn lưu lại. Đến cả cái chết đối với chúng, cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Vậy thì, thứ gì có ý nghĩa đây?
Là sau khi phân ban, Lục Chi Ngang và Phó Tiểu Tư không cùng chung một lớp học nữa.
Là Ngộ Kiến nói với Lập Hạ: "Lập Hạ, mình không muốn thi đại học nữa. Mình đi đây, mình sẽ không bao giờ quên cậu."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]