Năm 1997, toà nhà mới xây cho ban Xã hội được đưa vào sử dụng, học sinh ban Tự nhiên và học sinh ban Xã hội bắt đầu học ở hai toà nhà khác nhau, ngăn cách bởi một sân vận động mênh mông.
Giờ Phó Tiểu Tư đã quen với mỗi sáng sau khi cùng nhau gửi xe đạp, vẫy tay tạm biệt Lục Chi Ngang rồi mỗi người đi về một hướng.
Ngoài cửa sổ là hàng rã hương quen thuộc, còn có đường chạy mới được sơn đỏ trên sân vận động chưa mấy quen thuộc nữa.
Ánh nắng chiếu xuống khiến sân vận động càng trở nên trống trải và mênh mang. Đến cả âm thanh của những đàn chim bay qua cũng vọng lại từng hồi.
Năm 1997 còn có gì thay đổi nữa nhỉ? Là quá nhiều hay là quá ít? Phó Tiểu Tư nghĩ không ra, cũng không muốn hao tốn tâm tư nghĩ thêm nữa. Nhiều lúc cậu thực sự chẳng còn thời gian để nghĩ đến những chuyện khác, vào năm cuối cấp đầy nước sôi lửa bỏng này, học tập chính là tất cả.
Mỗi ngày Lục Chi Ngang và Phó Tiểu Tư đều là cùng nhau lên lớp, cùng nhau về nhà. Nhiều hôm Lục Chi Ngang tan sớm hơn Phó Tiểu Tư, vì giáo viên lớp A7 thường dạy quá giờ, hơn nữa bài kiểm tra của ban Xã hội cũng phức tạp hơn ban Tự nhiên. Khi ấy, Lục Chi Ngang tan học xong sẽ khoác ba lô đi qua sân vận động, từ dãy nhà của ban Xã hội, sau đó đứng ngoài cửa lớp chờ Tiểu Tư tan học rồi cùng về.
Nhiều lúc Lập Hạ nhìn ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi-chua-toi/2244238/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.