Là năm lớp 12 đã làm thay đổi tất cả sao? Hay chính chúng ta đã tự thay đổi bản thân trong năm cuối cấp này?
Sau đó Phó Tiểu Tư và Lập Hạ rời khỏi lớp A3, Ngộ Kiến lên lớp hầu như chẳng nói câu nào nữa, chỉ thi thoảng trò chuyện vài câu với Lục Chi Ngang. Vào mỗi giờ nghỉ giải lao, Ngộ Kiến đều ra ban công, nhìn sang dãy nhà phía bên kia sân vận động, có lúc sẽ nhìn thấy Lập Hạ mặc bộ váy màu đỏ rực rỡ, đang đi đi lại lại ở hành lang tầng một, có lúc Lập Hạ cùng Phó Tiểu Tư xuất hiện ở ban công toà nhà. Vì khoảng cách quá xa, Ngộ Kiến không nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt bọn họ, nhưng cô vẫn sẽ vui vẻ vẫy tay với Lập Hạ, mặc dù cô biết có thể Lập Hạ sẽ không nhìn thấy mình. Còn Lục Chi Ngang thường đứng sau cô, yên lặng mỉm cười.
Sau khi Lập Hạ rời đi, việc ứng phó với câu hỏi của thầy cô liền giao lại cho Lục Chi Ngang, thật ra rất nhiều chuyện xảy ra trên lớp Lục chi Ngang cũng đều giúp Ngộ Kiến xử lý. Có lúc Ngộ Kiến hỏi Lục Chi Ngang: "Cậu rời xa Phó Tiểu Tư có thấy cô đơn không?" Lục Chi Ngang mỉm cười, sau đó mặt không mang theo bất cứ cảm xúc nào, nói: "Thật ra Ngộ Kiến xa Lập Hạ, cảm thấy cô đơn cho nên hy vọng nghe thấy tớ nói điều tương tự đúng không? Ngộ Kiến mạnh mẽ như vậy, vĩnh viễn không bao giờ nói ra những từ 'cô đơn', 'lẻ loi'. Thật ra chuyện ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi-chua-toi/2244237/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.