Chu Nhĩ Câm rời đi không lâu, người làm mang năm quả bao báp vào phòng ăn. Ngu Họa vội vàng ăn chút bữa sáng, rồi tiện tay mang theo một quả đi ngay.
Đến bệnh viện, Du Từ Doanh cũng đã có mặt, đang trò chuyện với Quách Tĩnh Liên.
Không rõ họ nói gì, chỉ thấy Du Từ Doanh cười hì hì, còn Quách Tĩnh Liên thì đầy vẻ chán ghét.
Ngu Họa bước vào:
“Đang nói gì thế?”
“Mình vừa thử làm MBTI cho cô Quách, không ngờ cô Quách và mình lại trùng loại hình MBTI.” Du Từ Doanh cười hì hì.
Mấy đề tài trắc nghiệm thịnh hành trên mạng này Ngu Họa cũng từng nghe qua, nhưng không mấy am hiểu. Cô chỉ đi đến gần, lấy từ túi tote ra một túi giấy khá nặng, đặt sang một bên.
Du Từ Doanh vẫn thao thao bất tuyệt với Quách Tĩnh Liên:
“Cô xem, Lý Bạch là ENFP, cô cũng là ENFP, em cũng là ENFP. Có phải chứng minh sau này tiền đồ của em vô hạn không?”
Ngu Họa: “?”
Quách Tĩnh Liên tiện tay vỗ đầu Du Từ Doanh giống như vỗ một chú chó:
“Em mà đạt được giải thưởng cấp tỉnh đã là không tệ rồi, ra ngoài đừng nói là học trò của tôi.”
Ngu Họa ngồi yên bên cạnh, im lặng chờ hai người nói xong. Tuy bề ngoài trông như giáo sư rất chán ghét, nhưng có thể thấy rõ ràng bà thật ra bị làm cho vui vẻ.
Chẳng mấy chốc, Quách Tĩnh Liên tò mò nhìn sang:
“Đây là gì vậy?”
Lúc này Ngu Họa mới mở túi giấy.
“Không phải cô từng nói muốn đến châu Phi xem cây bao báp lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062063/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.