Một lần hướng ngoại đổi lấy cả đời hướng nội.
Ngu Họa bên kia khẽ nhắm mắt.
Du Từ Doanh không hiểu, lẩm bẩm hỏi:
“Cái tám mươi bốn mươi này rốt cuộc có nghĩa gì thế?”
Ngu Họa cũng không ngờ lại gây ra một trận hiểu lầm, lúc này đành cắn răng giải thích:
“Đấy là một kiểu nói vui trong sửa sang nhà cửa thôi. Búa to đập tường thì tám mươi đồng, búa nhỏ đập thì bốn mươi đồng. Khi cậu đập quả bao báp, mình nói thế là để cổ vũ, coi như hô khẩu hiệu cho cậu thêm khí thế.”
“Thảo nào anh ấy lại nói thế, thì ra có liên quan đến tiền. Mình còn bảo không chê anh ấy làm việc không kiếm tiền, anh ấy không đáp, chắc chắn tức giận rồi.” Du Từ Doanh bên kia gần như cuộn mình vào chăn như con sâu.
Ngu Họa sững sờ:
“Thì dỗ một chút đi chứ.”
Không ngờ Du Từ Doanh hỏi lại:
“Dỗ kiểu gì?”
Ngu Họa còn hơi ngập ngừng:
“Cậu với cậu ấy không phải là người yêu sao, sao còn hỏi mình làm thế nào để dỗ?”
“Thế bình thường cậu dỗ Chu Nhĩ Câm thế nào?” Du Từ Doanh khát khao tìm hiểu.
Ngu Họa lại lặng thinh. Hình như cô chưa từng dỗ Chu Nhĩ Câm bao giờ:
“Hay là… cậu thử làm nũng?”
“…Mình không biết.” Du Từ Doanh khó xử, mấp máy mãi mới thốt ra.
Ngu Họa càng bất ngờ:
“Cậu không biết làm nũng á?”
Trong mắt cô, Du Từ Doanh vốn rất biết làm nũng, đôi khi còn nũng với cả cô, với thầy cô cũng vậy.
Du Từ Doanh ấp úng:
“Mình không biết làm nũng với con trai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062064/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.