Ngu Họa chấn động đến mức không thốt nên lời.
Cô chưa từng nghĩ bông hồng kia lại có liên quan đến mình, thì ra under the rose chính là bí mật này.
Hồi mới cùng Chu Nhĩ Câm có hôn ước, cô vốn nghĩ mối quan hệ của anh và mình giữ một khoảng cách không xa không gần. Nào ngờ, giữa hai người lại sớm có một sự liên kết sâu sắc đến vậy.
Chu Nhĩ Câm vẫn kiên nhẫn công phá hàng rào tâm lý của cô, những ngón tay thô ráp khẽ vuốt ve da thịt mịn màng trên gò má, giọng bình lặng nhưng đầy ẩn ý:
“Ba mươi năm qua anh giữ thân vì em. Nhưng nếu anh giữ, còn em lại không cần thì sao?”
Ánh mắt anh nóng bỏng đến mức cô không dám nhìn thẳng.
Trong thoáng chốc, cô không dám vội vàng trả lời, cũng không dám dễ dàng tiếp nhận tình yêu quá sâu nặng này.
Cô vô thức quay về cách xưng hô ban đầu, giọng run khẽ như cánh bướm trong gió:
“… Anh.”
“Ừ. Vậy có cần không?” Anh vẫn bình thản, như đã tu luyện được sự tự chế vô cùng kiên định. Dù cô nói gì, anh cũng có thể giữ vững.
Anh yêu cô — nhận thức ấy mạnh mẽ tấn công cô. Anh luôn nhường nhịn, luôn tôn trọng, nhưng khoảnh khắc này, cô cảm nhận rõ ràng: anh muốn một kết quả cùng cô.
Anh muốn có tương lai với cô. Muốn cô có được anh.
Ngu Họa không trả lời thẳng, chỉ nghiêng đi gương mặt nóng bừng:
“Anh đứng mãi như vậy… có muốn nằm xuống không?”
“Em muốn anh nằm xuống, chỉ để nói chuyện thôi sao?” Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062008/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.