Cô vẫn nhịn không được, khẽ đấm một cái xuống giường.
Chỉ vừa nghĩ lại thôi cũng thấy ngón chân muốn co rút lại vì xấu hổ.
Cố gắng lướt vài bài đăng vớ vẩn không mấy bổ ích, Ngu Họa mới miễn cưỡng đẩy lùi được cảm giác căng thẳng đến từng sợi thần kinh ấy.
Thế nhưng lướt một lúc, cô lại nhìn thấy một bài:
【Mọi người sau khi thật sự ở bên người mình thầm yêu nhiều năm thì có cảm giác gì?】
Ban đầu cô hơi hiếu kỳ nên bấm vào xem.
Không ngờ bên dưới toàn là bình luận kiểu:
“Ở bên nhau rồi mới phát hiện hóa ra tưởng tượng lúc trước lớn hơn hiện thực nhiều.”
“Tôi còn chưa chính thức ở cùng, chỉ mới được anh ấy có chút thiện cảm thôi, vậy mà đã không còn thích nhiều như trước nữa rồi.”
“Hồi trước có lẽ do đặt quá nhiều bộ lọc, sau khi thật sự ở bên ‘ánh trăng sáng’ mới phát hiện anh ấy đặc biệt nhạt nhẽo, thậm chí còn hơi ngốc, rất nhiều chuyện dạy đi dạy lại vẫn chẳng hiểu. Nhận ra phần lớn tình cảm đều xuất phát từ trí tưởng tượng của mình. Nếu sớm biết anh ấy là như thế, tôi tuyệt đối sẽ không thích.”
Ngu Họa đọc xong, trong lòng chợt có cảm giác hụt hẫng.
Hoàn toàn không giống với những gì cô nghĩ.
Cô ngẩng mắt nhìn về phía Chu Nhĩ Câm.
Anh đang chậm rãi lật sách, dáng vẻ thư thả, chín chắn đến mức mang theo khí chất có thể dung chứa, thấu hiểu mọi chuyện trên đời, đối diện với bất cứ điều gì cũng đều bình tĩnh.
Bởi vì anh đã từng trải qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5055245/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.