Chu Nhĩ Câm nhớ lại chuyện hai năm trước, trong một buổi tụ họp giữa hai gia đình, anh từng nói lát nữa sẽ đi xem nhạc kịch — vốn chỉ để kiếm cớ rời đi.
Trước mặt cô và Chu Khâm, anh đã cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng vẫn không thể chịu nổi thêm một giây nào nữa, vì anh biết vài ngày trước họ đã trở thành một đôi.
Không ngờ, cô lại bất chợt lên tiếng rằng mình cũng mua vé xem buổi diễn đó.
Cha mẹ hai bên đều vui mừng khi thấy lớp trẻ giao lưu, liền giục hai người đi cùng.
Giây phút ấy, niềm vui của anh bùng lên bất ngờ, mạnh đến mức suýt khiến anh lộ cảm xúc thật. Bởi anh vốn quen che giấu mọi biểu hiện trước mặt cô, vậy mà khoảnh khắc đó lại quên mất.
Nhưng Chu Khâm đang ngồi một bên, vừa chơi game vừa ngẩng lên cười với cô:
“Không dẫn anh theo à?”
Cha mẹ liền phụ họa, “Đúng rồi, dẫn cả anh trai đi nữa.”
Rồi còn gọi điện cho thư ký tìm vé cho Chu Khâm.
Lúc đó, lẽ ra anh nên từ bỏ, vì biết rằng chỉ nhìn thấy cảnh cô dựa vào vai người khác cũng chỉ tự chuốc thêm giày vò.
Thế nhưng, cuối cùng anh vẫn đáng xấu hổ mà đi.
Chỉ để được nhìn cô thêm một lần — cho dù đó là ánh nhìn về phía cô khi cô đang nghiêng đầu dựa vào người khác, anh vẫn thấy ngọt ngào.
Cô và Chu Khâm vốn đã có quá nhiều mối giao cắt không thể tránh.
Lúc này, dưới vườn, hai người họ quay lưng đi về hai hướng hoàn toàn khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5023272/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.