Giữa cô và Chu Nhĩ Câm căn bản còn chưa phát triển đến mức đó, Ngu Họa cảm thấy giấc mơ tối qua của mình giống như đang lén tưởng tượng người ta theo kiểu… không đứng đắn.
Ít nhất, phải là đôi bên đều thích nhau thì mới hôn chứ.
Đứng dưới chân cầu thang xoắn, cô tự nhẩm nhiều lần câu “Không phạm điều bất nghĩa, không làm chuyện phi lễ.”
Miễn cưỡng gạt bỏ những hình ảnh trong đầu rồi mới bước lên bàn ăn.
Hôm nay Chu Nhĩ Câm mặc sơ mi xám đậm, chất vải cứng cáp gọn gàng, không đeo cà vạt, buông hờ mấy chiếc cúc ngọc trai. Anh vẫn đẹp trai, sáng sủa; sắc xám càng làm nổi bật làn da trắng lạnh như tuyết, đôi tay thon dài nâng máy tính bảng, thản nhiên lật xem.
Ngu Họa có chút không dám nhìn thẳng anh.
Hai người cùng xem tài liệu, chẳng ai nói gì. Người hầu mang cà phê đến cho cô, nhưng cô không để ý. Lúc di chuyển máy tính bảng, tay cô lỡ va vào khiến ly cà phê trong tay người hầu nghiêng hẳn, suýt đổ lên ngực cô.
May mà cô phản ứng kịp, giữ chặt ly cà phê.
Người hầu vội vàng xin lỗi, cô bình tĩnh trấn an:
“Không trách chị, là em không chú ý.”
Ngẩng lên, cô mới phát hiện Chu Nhĩ Câm đang nhìn mình. Chạm phải ánh mắt cô, anh mới bình thản dời đi.
Như thể anh đã nhìn cô từ trước.
Ngồi xuống, cô bỗng thấy có chút mất tự nhiên, liền thử khơi chuyện để phá tan bầu không khí:
“Tối qua em mơ thấy anh.”
Nghe vậy, Chu Nhĩ Câm lập tức ngẩng mắt:
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5021114/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.