[Đêm mưa sao]
Sau khi đã khám phá gần hết lớp băng ở vùng sông băng, khi trở về chỗ nghỉ thì trời cũng đã ngả hoàng hôn. Dù Ngư Thừa Minh đứng ngoài động xanh đợi họ hơn nửa tiếng có phần không vui lắm, nhưng vẫn lịch sự nhắc nhở một câu ở khu vực hẻm núi này thi thoảng sẽ có hiện tượng “Đêm mưa sao”.
Một điều kỳ diệu hiếm gặp, còn ít thấy hơn cả cảnh “Nhật chiếu Kim Sơn” lừng danh.
Ý nghĩa tên gọi thì rõ ràng rồi, đó là mưa sao băng dưới bầu trời đêm, sao rơi từng vệt lấp lánh, đẹp mê hoặc mà cũng cực kỳ hiếm có.
Trịnh Thư Hạ nghe vậy tỏ ra rất thích thú, ăn tối xong là kéo Lâm Dữ Kiêu ra ngoài thử vận may. Nhưng so với cảnh Nhật chiếu Kim Sơn còn khó gặp hơn, nên họ cũng không đặt nhiều hy vọng, chủ yếu muốn đi dạo hóng gió.
Họ lang thang trên những con phố xa lạ nhưng vẫn đông vui, rồi mới từ từ quay về. Hai người không cần nói nhiều, tự nhiên đã tìm đúng đường về. Biết đường đi là kỹ năng cơ bản của lính đặc nhiệm, hơn nữa đường đi lại dễ nhớ nữa chứ.
Khi trở về trụ sở thì cũng đã gần tám giờ tối. Trịnh Thư Hạ vừa vào nhà liền không vội đi tắm, thay vào đó tranh thủ gọi video cho Triệu Duyên, giờ này Lâm Minh Mạn chắc chưa ngủ, nhiều khả năng đang ở bên bà nội.
Tối hôm trước bên đó gọi video trước, cô bé Minh Mạn vì không gặp được ba mẹ mà khóc òa, nũng nịu “Ba mẹ đi chơi không dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197510/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.