[Hôn lễ – phần đầu]
Ngày cưới định vào tháng Bảy không phải do Lâm Dữ Kiêu buột miệng nói bừa, mà là sau khi hai bên gia đình bàn bạc kỹ lưỡng, thấy đây là thời điểm hợp lý nhất.
Tuần nghỉ phép kết hôn lý thuyết mà hai người được hưởng thực ra đã dùng hết từ lúc đi đăng ký kết hôn rồi.
Bây giờ nếu tổ chức lễ cưới, thì phải dùng đến kỳ nghỉ năm. May mà cả hai đều đã phục vụ trong Phi đội Tiêm Kích J-1 hơn một năm, thuộc biên chế chính thức của Không quân, có thể xin cấp trên phê duyệt nghỉ phép năm trước thời hạn.
Cùng lắm là đến Tết ở lại trực ban một lượt cũng được.
Mạnh Chiêu trên danh nghĩa là đại đội trưởng của Lâm Dữ Kiêu, nhưng về tình cảm thì ông luôn rất quý mến người đàn em do chính tay mình dìu dắt, gần như xem anh như con trai mà đối đãi.
Vậy nên việc xin nghỉ phép với ông ấy chẳng có gì khó khăn.
“Ngày hai đứa các em làm lễ cưới chắc tôi không đến được.” Mạnh Chiêu vừa nói vừa chuẩn bị một phong bao lì xì thật dày rồi ném qua cho anh “Coi như chút quà mừng của tôi.”
Ông thuộc thế hệ cũ, nên vẫn giữ thói quen dùng tiền mặt.
Lâm Dữ Kiêu không nhịn được bật cười, giọng điệu cà rỡn: “Thầy không đến là không được đâu đó, thầy không đến thì em không muốn cưới nữa luôn!”
“Thằng nhóc lắm mồm.” Mạnh Chiêu nhíu mày răn đe “Có đứng đắn chút không hả?”
“Được thôi.” Lâm Dữ Kiêu vừa nghịch quả chặn giấy trên bàn làm việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197492/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.