[Ăn giấm]
Gần đây, tổ thông tin của Phi đội Tiêm Kích J-1 vừa điều về một thành viên mới là một cô gái rất xinh đẹp. Rất, rất xinh đẹp. Nghe nói có rất nhiều người muốn theo đuổi cô ấy.
Chuyện tám này là Trịnh Thư Hạ nghe từ Tô Nặc kể lại. Hai người là bạn cùng khóa huấn luyện, dù Tô Nặc chỉ là nhân viên kỹ thuật của tổ thông tin chứ không phải lính chiến đấu, nhưng hai cô gái vẫn nhanh chóng xây dựng được một tình bạn rất thân thiết.
Sau khi rời khỏi doanh trại tân binh, hai người vẫn thường xuyên giữ liên lạc, có thời gian rảnh là rủ nhau ra căn tin ăn cơm.
Hôm đó, Trịnh Thư Hạ lắng nghe Tô Nặc hào hứng kể về cô lính mới tên là Trần Phức xinh đẹp đến mức nào, nổi bật ra sao, rồi bỗng cười hỏi: “Còn đẹp hơn cậu à?”
“Đương nhiên là đẹp hơn tớ rồi.” Tô Nặc đáp không cần suy nghĩ. Nhưng nhìn cô bạn một lúc, lại đột nhiên nói: “Nhưng mà… cô ấy không đẹp bằng cậu đâu. Hehe, hai cậu là hai kiểu đẹp hoàn toàn khác nhau.”
Nếu như Trần Phức là một đóa hồng có gai đầy quyến rũ và sắc sảo, thì Trịnh Thư Hạ lại là đóa bách hợp đầu tiên nở vào sáng sớm. Đọng sương long lanh, thuần khiết đến tận cùng. Dịu dàng, kín đáo như mối tình đầu.
Trịnh Thư Hạ không tiếp lời khen ngợi đó, chỉ nhẹ giọng bảo: “Đừng nói linh tinh nữa.”
Cô vốn không hứng thú với việc so sánh bản thân với người khác, còn mấy lời khen ngợi thế này… nghe nhiều đến mức thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197491/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.