Rời khỏi nhà ăn, việc đầu tiên Trịnh Thư Hạ làm là nhắn tin cho Tống Lẫm, hẹn gặp nếu anh ta có thời gian.
Cô không trực tiếp tìm đến ngay, là để cố ép bản thân bình tĩnh lại bởi nhiều khi, chỉ một phút bốc đồng cũng có thể gây ra hậu quả không thể cứu vãn. Những ví dụ như thế đã quá nhiều, cho nên khi gặp chuyện, bình tĩnh một chút bao giờ cũng đúng.
Thế nhưng, sau khi quay về khu nhà dành cho người nhà và uống liền hai cốc nước đá, lửa giận trong lòng Trịnh Thư Hạ không những không nguôi đi, mà ngược lại, càng nghĩ càng tức, có cảm giác như đang “nuốt nhịn càng lâu, càng giận sôi gan”.
Thấy Tống Lẫm nhắn lại bảo tối nay có thể gặp được, cô không chút do dự, lập tức lái xe đến.
Bên hàng không dân dụng có chế độ nghỉ phép linh hoạt, Tống Lẫm đang nghỉ phép năm, thời gian rảnh hơn hẳn bên J-1. Tết chưa qua được nửa tháng mà anh ta đã không phải đi làm.
Anh ta ở nhà đợi Trịnh Thư Hạ, trong lòng có chút mong đợi khó tả.
Dù gì thì từ sau khi kết hôn, cô gái ấy chưa từng chủ động liên lạc lại với anh ta. Lần hẹn gặp bất ngờ này khiến anh ta không kiềm được mà nảy sinh vài ảo tưởng… kiểu rung động như ngày xưa chưa từng xuất hiện lại, giờ bất ngờ trỗi dậy.
Cho đến khi Trịnh Thư Hạ bước vào, nhìn anh ta chằm chằm, lạnh lùng hỏi: “Tống Lẫm, sao anh lại lừa em?”
Câu nói ấy như dội anh ta từ giấc mộng. Cảm giác giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197477/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.