Thẩm Miểu xuống xe ngựa đi đến cửa phòng Hoắc Dần, hộ vệ Giáp và hộ vệ Ất canh giữ ở cửa, Thẩm Miểu định đi vào, kết quả bị hai người ngăn lại ở cửa.
Phải biết hai người này, từ trước đến nay khi nhìn thấy nàng đều tự giác mở cửa, chưa từng có tình huống như thế.
“Phu nhân, đêm đã khuya nên sớm nghỉ ngơi, nếu nàng nhất định phải vào phòng của vi phu, vi phu sẽ không khống chế được mất.” Giọng nói của Hoắc Dần truyền từ trong phòng ra.
Trong chớp mắt Thẩm Miểu đỏ ửng cả mặt, nhìn sắc mặt của hộ vệ Giáp và hộ vệ Ất, bọn họ rất tận tụy với công việc mà dời mắt đi, tận lực không biểu hiện ra lúng túng gì.
Thẩm Miểu nhìn cửa phòng Hoắc Dần nói: “Nói lung tung, cẩn thận ngươi cắn nát đầu lưỡi!”
Đêm này hai người không thể gặp mặt, Thẩm Miểu còn tưởng rằng ngày hôm sau Hoắc Dần cũng sẽ không ra khỏi phòng, ai biết hôm sau trời vừa sáng, người nọ đã gõ cửa phòng của mình, ngược lại còn có tinh thần hơn mấy ngày trước rất nhiều. ๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m
Thẩm Miểu mặc y phục tử tế nhìn Hoắc Dần tựa vào cạnh cửa, đối phương đang cười híp mắt.
“Thương thế của ngươi đã tốt hơn chưa?” Nàng hỏi.
Hoắc Dần mở trừng hai mắt: “Thương thế gì?”
Thẩm Miểu vừa muốn nói gì đó, đột nhiên nhớ lại hành động của mấy hộ vệ đêm qua, trong lòng suy nghĩ bản thân cũng không có ý định dính dáng gì quá nhiều tới Hoắc Dần, nếu người ta không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-ba-cung-khong-nhat-riu/2454441/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.