Thẩm Miểu cưỡi ngựa đi một đường vào thành, đến trong thành có nhiều người, cũng an toàn hơn rồi.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com
Có lẽ con ngựa này đã đi theo Hoắc Dần rất nhiều năm rồi nên cũng không giày vò nhiều lắm, trực tiếp mang Thẩm Miểu tới trước cửa khách điếm, hộ vệ Giáp nhìn thấy Thẩm Miểu lập tức tới đón, trên mặt mang theo chút nghi ngờ: “Phu nhân? Đại nhân đâu?”
Thẩm Miểu để cho hộ vệ Giáp ôm đứa bé xuống trước, sau đó mình từ từ bò xuống, dỗ đứa bé không khóc rồi mới nói: “Ta với Hoắc Dần gặp phải kẻ buôn người, đang ở bờ sông ngoài thành, hắn để ta cưỡi ngựa về trước, các ngươi nhanh đi tìm.”
Hộ vệ Giáp vừa nghe lại cảm thấy không tốt, bản lĩnh của đại nhân nhà bọn họ cũng không phải là hắn không biết, nhiều nhất chỉ có thể đối phó với nam nhân bình thường, nếu đối phương là người luyện võ, là chỉ có đại nhân nhà bọn họ bị đánh thôi.
Vì vậy cùng với hộ vệ Ất đi ra khỏi thành, hộ vệ Bính và hộ vệ Đinh lưu lại chăm sóc Thẩm Miểu.
Thẩm Miểu trở lại bên trong phòng, trước hết cho hộ vệ Bính lấy thức ăn tới cho đứa bé ăn, hộ vệ Đinh đứng ở cạnh cửa coi chừng, Thẩm Miểu suy nghĩ rồi gọi hắn đi vào.
“Đứa bé này tên là Lưu Khánh, bị bắt cóc đã ba ngày rồi, kẻ buôn người kia không cưỡi ngựa, theo thời gian này để tính, cha mẹ hẳn là nhân sĩ Ngô Châu, huynh trở về điều tra, xem có thể tra được hay không.” Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-ba-cung-khong-nhat-riu/2454439/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.