Hoắc Dần trêu chọc Thẩm Miểu đủ rồi, vì vậy thu lại nụ cười hỏi nàng: "Như thế nào hả?"
Thẩm Miểu nhíu mày nhìn về phía hắn: "Chẳng lẽ ta còn đường khác để đi ư?"
Hoắc Dần nâng tay chống cằm, giống như nghiêm túc suy nghĩ, sau đó lại thận trọng trả lời nàng: "Không có."
Chỉ trong giây lát Thẩm Miểu im lặng, nàng mím môi, ấn đường hơi nhíu, giả trang thành phu nhân Hoắc Dần cũng không phải là chuyện đùa, tất phải tham dự kế hoạch trừ phiến loạn của hắn, mà cũng không phải là giúp chút việc nhỏ đơn giản nữa.trang lêquýđôn
Nhưng hắn thân là Tri phủ, là quan phụ mẫu của Ngô Châu, trừ phiến loạn cũng là chuyện phải làm, kéo mình vào làm gì chứ? Dù tính toán thế nào cũng sẽ không có phần của nàng mới phải, chẳng lẽ những năm này nàng yếu thế quen rồi Hoắc Dần cũng phách lối quen luôn ư?
Thẩm Miểu quay mặt thở dài: "Vì sao ngươi luôn cố tình gây sự với ta?"
Hoắc Dần nghe lời này, nụ cười trên mặt cứng lại, sau đó xoay người, hai tay chắp sau lưng trực tiếp coi thường câu hỏi của Thẩm Miểu. Hắn dắt ngựa, phóng người lên ngựa sau đó nói: "Nàng ở đây đợi ta... Ta đi thông báo bọn họ chạy tới."
Lúc Hoắc Dần phóng ngựa rời đi, Thẩm Miểu nhìn bóng lưng hắn rất lâu, dù trong đầu có nghĩ thế nào, cũng không cách nào coi người nam tử cao lớn anh tuấn này là cùng một người với đứa bé năm đó được.
Ngay từ đầu mình không nên rời khỏi nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-ba-cung-khong-nhat-riu/2454413/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.