Ngô Châu là địa phương núi bao quanh, chỉ có chỗ ở của Tri phủ là bên ngoài thành trì, còn phân phối mỗi huyện, một thành nhỏ là một huyện, bên trong tòa thành lớn là xác nhập các huyện lại với nhau.
Các thành trì gần như san sát nhau, chỉ cách mấy tòa núi, chỉ là ngọn núi liên tiếp bao ở ngoài thành cũng rất cao vút hiểm trở, nếu muốn vào Ngô Châu, tất nhiên phải mở núi, cho nên cho dù là đường lớn được sửa chữa xây dựng bằng đá cũng quanh co vặn vẹo, nhỏ hẹp khó đi lại.di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Chính vì vậy, cho tới nay Ngô Châu đều rất khép kín, dù là địa phương tương đối lạc hậu của Huy quốc, hai mươi năm trước Hoắc gia mang theo phần nhỏ gia sản tới đây, mới thay đổi chỗ này tốt hơn chút, chỉ là những năm gần đây đạo phỉ hung hăng ngang ngược, Ngô Châu lại bắt đầu không gượng dậy nổi, cho dù là Hoắc gia cũng rất nhức đầu.
Thẩm Miểu theo nước sông chạy thẳng đến dòng suối nhỏ, ngược dòng mà lên vào hẻm núi, lúc này mới đến địa bàn sơn phỉ.
Chỗ núi trùng điệp này có tên gọi chung là Chu Sơn, mà Chu Sơn có tất cả lớn nhỏ trên trăm ngọn núi, cũng không phải là chỉ có một ổ phỉ.
Thẩm Miểu chỉ mới đếm sơ, thì trên Chu Sơn có rải rác hơn mười đội sơn phỉ, cộng chung các sơn phỉ nhỏ lẻ vào một chỗ cũng mới khoảng trên dưới sáu bảy trăm người, nhưng có hai trại sơn phỉ lớn, ở Nam Bắc Chu Sơn, hai tòa thành trì, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-ba-cung-khong-nhat-riu/2454411/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.