Bước chân đang chạy của Phong đột ngột dừng lại, anh quay phắc sang nắm lấy cổ áo của Tuấn.
"Còn tôi thấy chắc cậu rảnh lắm, thích lo cho cả vợ của người khác"
Tuấn lúc này cũng không nhường nhịn, nắm tay của Phong, mạnh đến nổi tay Tuấn hiện rõ gân xanh.
"Ừ! Tôi rảnh lắm, thà rảnh mà lo được cho Trinh"
Tim tôi đập bình bịch, nhìn cái cảnh trước mắt tôi không khỏi căng thẳng.
Sao tôi thấy Tuấn như đang đi bắt ghen nhỉ? Còn tôi với Phong đang là nhân tình của nhau.
Nhưng mà kệ đi, tôi phải ngăn cản hai con người này lại, nếu không sẽ có chuyện mất.
"Hai người thôi đi"
Tôi nắm lấy tay Phong kéo khỏi cổ áo Tuấn, tay của Tuấn thì kéo khỏi tay Phong.
Cả hai cũng nghe lời tôi, buông nhau ra nhưng 'sát khí' tôi vẫn cảm nhận được rõ lắm.
"Thôi về đi, hôm nay tôi có chút mệt chút nữa còn phải đi làm?"
Chỉ còn cách này mới giải tán được bọn họ.
Tuấn nghe thấy thì chẳng còn hơi sức đâu quan tâm Phong, anh chuyển hẳn sự chú ý sang tôi.
"Cô sao đấy, có cần đi khám không? Tôi chở"
Tôi xua tay.
"Không cần đâu, về nhà nghỉ một chút là hết"
"Có gì cứ gọi tôi!" - Tuấn đáp.
Tôi cũng gật đầu, tôi biết Tuấn không nói suông đâu, anh nói thật đấy, tôi mà gọi là anh ấy tới liền.
"Thôi tôi về, tạm biết thầy!"
Tuấn cười rồi vẫy tay.
"Tạm biệt cô, lát gặp"
Nghe Tuấn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guong-vo-kho-lanh-2/2797558/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.