Hai giờ chiều đứng dưới lán chờ xe, mái ngắn cũn nắng chạm tới gót chân cậu, hàng cây lại thưa thớt chả có mấy ngọn gió lướt qua vừa oi bức lại nóng nực. Tùng Khanh phải lấy cái kính râm lớn của anh che đi nửa khuôn mặt, cơn chói mắt mới dịu đi phần nào. Cậu dõi theo từng chiếc xe buýt lướt qua cùng mấy xe khác tới vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại chỗ này. Một mình cậu ngồi dưới lán nhàm chán lại cô đơn.
Sự lạnh buốt, ươn ướt tiếp xúc với gương mặt nóng đỏ bừng, cậu giật mình một cái quay đầu là anh đang tươi cười nhìn cậu, người anh bịt kín chỉ chừa mỗi chân, tay mắt lộ ra ngoài còn lại bịt kín giống cậu.
Nguyễn Tùng Khanh nhận lấy chai nước ngọt ướp lạnh từ anh, trong túi áo chống nắng Thanh Tuấn lôi ra một chiếc quạt điện cầm tay mini mới sắm. Bật công tắc ấn số lớn nhất để trước mặt cậu. Cậu cầm chai nước lăn qua mặt, dòng nước mát làm trôi đi những giọt mồ hôi, cậu ngửa cổ lên uống một hớp nước làm dịu đi cơn khát khô đến cháy cổ họng.
Anh vuốt vuốt một chút nước lạnh ở đáy chai nhỏ giọt xuống, vảy vào quạt giống như phun sương lên mặt khiến cậu không khỏi ngâm khế một tiếng:" Mát".
Anh nghe được liền vui mừng nhận lấy chai nước từ tay cậu, uống một ngụm lớn bay sạch một phần ba chai nước.
Thanh Tuấn di chuyển sát lại để ngồi ké quạt với cậu, Tùng Khanh cẩn thận, lặng lẽ nghiêng quạt sang chỗ anh.
Đợi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3610555/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.