"Đi ngủ thôi, mai để cửa đấy tao ở lại lau cho."
Tùng Khanh thấy anh có ý tốt cũng không từ chối, cậu gật đầu. Cả người mồ hôi nhễ nhại, dính lên quần áo, nhớ nháp khó chịu, mùi hôi rình bốc lên như chuột chết, người anh cũng không khác là bao, cậu đưa tay bịt mũi né tránh anh.
"Ngồi khô mồ hôi đi, đừng tắm đêm, sáng mai dậy sớm rồi tắm."
Nguyễn Thanh Tuấn ấm ức ra phòng khách ngồi quạt trần, còn cậu vào trong phòng một quạt riêng. Quá bức, cậy đành phải cởi áo cởi trần ra ngoài tìm nước lạnh, ánh mắt từ trên trần nhà trắng nghe tiếng bước chân di chuyển tới người cậu. Anh theo bản nâng ngồi dậy đi theo cậu.
"Dâm dê, biến thái ít thôi. Thu hồi cái mắt đi, tránh xa tao ra, đừng có đụng vào người tao."
Cậu như biết trước ý định của anh vậy, chẳng buồn quay lại cho ánh mắt cảnh cáo. Tủ lạnh mở ra, hơi lạnh cùng khí mát bên trong phả lên làn da nóng rực, hai má hồng hây hây tự nhiên cũng dịu xuống không ít. Cậu lôi ra một bình nước lạnh có sẵn, chạm tới liền muốn lạnh buốt lòng bàn tay, tối không uống quá nhiều đồ lạnh, cậu chỉ uống nửa cốc để giải tỏa cơn nóng còn anh thì một cốc lớn.
Đi ngủ, Tùng Khanh không có ý định mặc lại áo, anh thì càng không. Vậy nên anh bắt buộc phải thu hồi con thú bên trong người lại, điều hòa bật lên nhưng chưa có mát luôn phải chờ một lúc lâu mới thấy có gió hơi mát, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3610554/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.