"Cháu ở đây mấy hôm?"
"Chắc tối nay thôi cô ạ."
"Sao thế? Cháu có việc gì à mà đi sớm vậy?"
"Đâu ạ, anh Tuấn đuổi cháu ấy chứ. Cháu định xin phép cô cho cháu ở nhà cô mấy hôm đón trung thu nhưng mà anh Tuấn không cho. Sáng mai cháu đi thuê khách sạn ở."
"Cái thằng này, cháu cứ kệ nó. Cô làm chủ gia đình này, nên đừng lo bị nó đuổi cứ ở đây hết trung thu rồi đi lên
Hà Nội làm một thể."
"Cái này, làm phiền cô quá ạ. Cháu cảm ơn cô."
"Không sao, nhỡ đâu sau này chúng ta làm người một nhà cũng nên ấy chứ. Haha.."
Trần Hải Yến nghe vậy, xấu hổ, hai tai đỏ bừng như trái cà chua chín. Nguyễn Thanh Tuấn nhận nhiệm vụ dẫn cô lên phòng, vì phòng dành cho khách lâu không có ai ở hơi bụi bẩn và lộn xộn. Mẹ anh lên phụ dọn dẹp giúp, vali được để cạnh đầu giường, loay hoay một hồi cũng xong đến giờ này, anh đã rất buồn ngủ, anh ngáo một cái xuống tầng đi về phòng đóng cửa một cái "rầm".
Lần đầu tiên được ngủ nhà người khác lại còn được mẹ đối phương đối đãi tốt vậy là một điều tốt. Cả đêm cô không ngủ được muốn xuống tầng tìm anh nhưng lại sợ làm phiền, bị đánh giá thì không hay. Trần Hải Yến lựa chọn chia sẻ niềm vui nhắn cho Vũ Minh Tiến trước tiên.
Hắn không mấy vui vẻ những vẫn mừng cho cô, coi như là thành công được 1/3 chặng đường đi. Hắn cũng nề phục cậu, nghĩ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3610528/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.