Nguyễn Thanh Tuấn chiếm lấy yên xe, anh vỗ vỗ đằng sau chỗ ngồi hào hứng nói: "'Lên đi, tao đèo mày về."
"Cút xuống, hôi thối."
Anh bất giác kéo áo lên ngửi, đúng là chạy bộ về mồ hôi sẽ ra thì có hôi thật!
"..." Anh ủ rũ, đành phải ngậm ngùi xuống xe và chạy theo, tốc độ cậu đạp xe chậm rãi, không có phóng nhanh chi cho tốn sức thế nên anh có thể chạt nhanh với cậu.
Trần Hải Yến tỉnh dậy, phát hiện anh không có nhà liền tỏ ra lúng túng, bố anh hôm qua ngủ sớm nên không có biết cô giờ dậy mới biết là bạn anh. Ông tỏ ra hào hứng, chu đáo tiếp khách của con trai mình, bố anh là người vui tính lại hòa đồng, thân thiện, dễ gần khiến cô thoải mái không có lúng túng khi nói chuyện với ông.
"Cháu với thằng Tuấn nhà chú quen nhau kiểu gì vậy?"
"Dạ là quen qua anh Tiến, cháu với anh Tiến là đồng nghiệp cùng công ty. Sinh nhật anh Tiến thì cháu mới biết
den anh Tuล็ท."
"Ô, hóa ra là vậy, chú hay tò mò mấy cái vớ vẩn này lắm. Cháu thông cảm nếu thấy phiền nhé."
"Dạ, không sao đâu ạ."
"Mà cháu dạo gần đây có thấy người yêu thằng Tuấn đâu không? Quên mất tên con bé ý rồi."
"Ơ, anh anh Tuấn làm gì có người yêu ạ. Cháu không thấy anh Tuấn nhắc đến lần nào."
Trần Hải Yến bỗng nhiên căng thẳng vì lời nói của bố anh, mẹ anh trong bếp tiếng vọng ra.
"Chia tay lâu rồi."
"Ơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3610529/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.