Vũ Minh Tiến tự hỏi "vậy còn hắn thì sao?". Chuyện hắn thích cô thì tính sao đây?.
"Nhưng... với một điều kiện. Nếu nó không thích em thì em phải làm người yêu anh."
" Còn lâu nhé."
Thấy Trần Hải Yến phản ứng gay gắt như vậy, hắn chỉ cười nói:" Vậy thì thôi, em tự túc, tự lực cánh sinh đi. Anh không giúp ai không đâu."
"Anh thích em chắc mà phải cho điều kiện đấy?".
"Ừ, anh thích em đấy làm sao?".
"!!!".
"Ngạc nhiên lắm đúng không?".
Trần Hải Yến nghía hắn thật lâu, trông hắn không có giống đang nói dối, trêu đùa một chút nào.
"Vậy được, chốt kèo." Cô hiểu được cái có qua có lại mới toại lòng nhau, cái giá phải trả cũng không lớn lắm. Vì Vũ Minh Tiến không phải thua kém gì anh là do nhan sắc anh vượt trội, hơn hắn rất nhiều tiền chỉ thế thôi.
" Thế e muốn anh làm gì để giúp em đây."
"Anh chỉ cần giúp em tách anh Khanh khỏi anh Tuấn là được."
Ban nãy cô nhận ra, Nguyễn Tuấn Khanh là cái gì đấy rất đặc biệt trong mắt Nguyễn Thanh Tuấn, lời nói của cậu rất có trọng lượng trong lòng anh. Mối nguy hại duy nhất không phải đàn bà con gái khác tiếp cận anh mà chính là cậu bạn thân.
"Em đang nhờ anh một chuyện mà dường như anh chẳng phải làm gì."
" Sao lại thế?".
" Nhá, bây giờ chúng nó đi làm tối mặt tối nũi ra thấy mặt nahu kiểu gì? Em để ý kĩ là biết chúng nó hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3594638/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.