Edit: nguyenthituyen
Đêm đó Đông Á về nhà rất trễ, suốt đoạn đường từ Đinh Thành trở về, sợ bị Triệu Mai gọi điện thoại kiểm tra liên tục. Triệu Mai là một người có tật xấu là truy hỏi sự việc kỹ càng cho đến cùng, Đông Á sợ sẽ phát sinh những phiền toái không cần thiết nên không nói thật với bà, lấy lí do ở cùng Đông Khương nên quên cả thời gian. Từ trước đến nay, Triệu Mai rất yên tâm đứa con gái lớn của mình, chỉ gọi điện dặn dò mấy câu lái xe an toàn rồi thôi.
Sáng ngày hôm sau, Đông Á có được một giấc ngủ nướng nho nhỏ, lúc thức dậy thì cha mẹ đều đã ra ngoài hết rồi, cô thu dọn phòng ốc một chút rồi lấy tất cả quần áo mặc một ngày trước của cả nhà đi giặt. Buổi sáng cứ như vậy trôi qua, hai người Đông Tổ Vân và Triệu Mai bình thường đi xã giao rất nhiều, Đông Á đã sớm quen với cuộc sống mà ngày nghỉ đều ở nhà một mình rồi, chỉ cần xào hai món ăn đơn giản là đã giải quyết xong một bữa.
Ngày nghỉ, đám thầy cô giáo ở trường học không có chuyện gì làm đều thích lên nhóm tập thể của trường nói chuyện phiếm và tán dóc, thầy cô trong trường thì nhiều, mỗi người một câu, tích tích tích tích vang lên không ngừng, thoáng một cái đã mấy trăm mẫu chuyện, cho nên đến thứ bảy chủ nhật Đông Á sẽ tự động chặn nó lại, nếu thật sự có chuyện gì thì cấp bậc tổ trưởng như cô giáo Viên sẽ giao nhiệm vụ mà nhà trường phân công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nguoi-toi-yeu-nhat/132274/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.