Hứa Gia Trạch nằm ở trên thảm đinh, đã đau nhe răng trợn mắt mà còn cố làm ra vẻ nhẫn nhịn nhìn bộ dáng đó Thang Mật cùng đám phù dâu được một trận cười lộn ruột, ngay cả đám phù rể còn đi theo trêu đùa anh, "Còn có chín cái nữa thôi cố gắng đàng hoàng mà làm xong di, đừng có kéo Lương Mặc Nguyên xuống nước cùng."
Đông Á im lặng ngồi cạnh Thang Mật mím môi cười lộ ra hai má lúm đồng tiền nơi khóe miệng đặc biệt ngọt ngào động lòng người.
Hứa Gia Trạch nhảy dựng lên như cá chép, rồi ngồi ở trên sàn nhà bên cạnh xoa xoa lòng bàn chân trần của mình, rồi làm ra bộ dạng đáng thương tội nghiệp nhìn Thang Mật đang ngồi ở trên giường nói: "Đã đỏ hết cả rồi, Mật Mật."
"Không cần phải làm nũng." Đoàn dâu phụ mở lời nói.
Hứa Gia Trạch nhìn Thang Mật với một bộ dạng cực kì đáng thương, Thang Mật thấy vậy ngoắc ngoắc tay với anh nói: "Lại đây."
Hứa Gia Trạch đi giày vào rồi bước đến ngồi bên cạnh lão bà của mình, cứ cho là đã có cơ hội rồi, nhưng kết quả Thang Mật lại nói: "Anh hỏi nhóm phù dâu của em có đồng ý hay không đã."
Hứa Gia Trạch dừng lại, anh dùng ánh mắt nhìn đám phù rể cầu xin giúp đỡ. "Để cho Lương Mặc Nguyên biểu diễn tài hít đất cho mọi người xem thấy thế nào?"
Một đám người đều đổ dồn ánh mắt vào trên người Lương Mặc Nguyên, Đông Á cũng giương mắt nhìn theo, cô phát hiện trên người anh có một loại phẩm chất đặc biệt, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nguoi-toi-yeu-nhat/132275/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.