Thật lâu về sau, rất nhiều lần Đông Á nhớ lại buổi đầu tiên cô và Lương Mặc Nguyên gặp nhau, lúc cô đang đắm chìm trong "thất tình" với bao bi thương và bất lực thì anh ta là người đầu tiên phát hiện ra cô.
Khi đó cô cũng không ngờ rằng, từ giây phút đó trở đi, người đàn ông Lương Mặc Nguyên này lại chân chính đi vào trong thế giới của Đông Á cô. Nhưng hiện tại, ngoại trừ sự cảm kích với anh thì vẫn chỉ là cảm kích, sự ấm nóng và sáng rực trong ánh mắt anh không hề toát ra chút thần thái khinh bỉ nào vì cô đã để lộ ra sự luống cuống.
Đông Á vuốt mặt, rồi cầm chặt khăn tay có chút khó xử nói: "Thật xin lỗi, đã làm bẩn khăn tay của anh."
"Không sao, tôi đưa cô mà." Giọng nói của anh rất êm tai, phát âm từng chữ rõ ràng chính xác, nghiêm túc nhìn thẳng vào người đối diện, ánh mắt phóng điện đặc biệt hấp dẫn trong không gian yên tĩnh.
Đông Á gật gật, rồi lại nói cảm ơn.
Lương Mặc Nguyên khẽ nhếch môi với cô, xem như là đáp lại.
Trên hành lang truyền đến tiếng giày cao gót, âm thanh càng lúc càng gần, rất nhanh, một người phụ nữ có dáng vẻ thướt tha, hào phóng gọn gàng sạch sẽ đã đứng trước mặt bọn họ.
Cô ta cũng chỉ chú ý tới Đông Á, khẽ cười với cô, rồi đưa mắt nhìn sang người đàn ông bên cạnh, cánh môi khẽ mở, trong mắt hiện lên một chút tình cảm dịu dàng: "Chúng ta đi thôi, Mặc Nguyên."
Người đàn ông đó rũ mắt, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nguoi-toi-yeu-nhat/132273/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.