Nhưng tôi đã quên mất một điều. Với tôi, bà là mẹ ruột — người sinh ra và nuôi dưỡng tôi, là ruột thịt, là m.á.u mủ.
Còn với chị dâu, bà chỉ là người thân xã hội thông qua một mối quan hệ hôn nhân. Một khi mối quan hệ đó chấm dứt, họ lập tức trở thành hai người xa lạ không chút liên can.
Cho nên khi sự nhẫn nhịn ấy dồn nén đến cực hạn, chị dâu và anh tôi cuối cùng cũng đưa ra quyết định ly hôn.
Lý do đúng như chị từng nói: Chị không chịu nổi kiểu “lấy d.a.o cùn mà rạch thịt” này. Nó không g.i.ế.c c.h.ế.t ngay, nhưng hành hạ đủ lâu thì cũng khiến người ta phát điên.
Anh tôi rất yêu chị dâu, nhưng cũng hiểu bản thân không đủ sức thay đổi tình hình. Anh chỉ đành đau lòng buông tay.
Thế là căn nhà từng là tổ ấm của hai người, giờ chỉ còn lại một mình anh ở — lại vô tình trở thành nơi lý tưởng để ôn thi cho tôi.
Anh bảo tôi:
“Thi công chức là chuyện cả đời. Em nhất định đừng tự giam mình. Đôi khi, cứ để người khác làm tổn thương mình mãi — cũng là một kiểu tiếp tay cho họ.”
“Đôi khi cứ mãi dung túng, thật sự cũng là một kiểu tiếp tay.”
Tôi rất nhanh đã hiểu được ý nghĩa câu nói ấy.
Kết quả thi viết của tôi rất tốt, đứng thứ hai toàn đợt tuyển.
Phải biết là vị trí này có hơn ba nghìn người dự thi, nhưng số lượng tuyển dụng chỉ có bảy người — đứng thứ hai là một lợi thế cực kỳ lớn.
🍒Chào mừng các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-me-chua-tinh-xau/4861387/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.