Cô mặc áo lông chồn thật đẹp, có vẻ cao quý mà không ngạo mạn.
Phàn Dực Á phát hiện tim mình đang đập dồn dập, liền vỗ nhẹ.
Nhất là khi vô ý nhìn thấy đôi môi cô bị mình cắn đến sưng đỏ.
“Không được dùng tờ chi phiếu kia!” Anh mất tự nhiên, lại ra lệnh.
Lạnh lùng nhíu mày, vẻ mặt cô vẫn không gợn sóng như cũ, giống như búp bê barbie tinh xảo trong tủ kính.
“Rất xin lỗi, không thể.” Cô từ chối một cách kiên quyết.
Tờ chi phiếu này đã được định sẵn phải sử dụng, không thể thay đổi.
Cho dù anh ta là người thích ra mệnh lệnh nhưng cô không thuộc phạm vi cai quản của anh ta, chẳng lẽ cứ phải nghe lời anh ta sao? Cô không làm được! Bất lực!
“Cô thật sự muốn trở thành kỹ nữ à?” Anh nổi trận lôi đình.
Dùng tờ chi phiếu kia cũng giống như chấp nhận thân phận kỹ nữ, cả đời này cũng không thể xóa bỏ chuyện cô từng bán thân!
Lại nhíu mi, cô lẳng lặng nghiêng người nhìn anh.
Có gì khác nhau sao?
Đêm nay, cô vốn là kỹ nữ.
“Cô còn thiếu bao nhiêu? Hai vạn đúng không?” Đột nhiên, anh dùng vẻ mặt phức tạp hỏi cô.
Hiện tại đã không thiếu.
Cô vừa định nói lại, chưa có sự chuẩn bị, ghế ngồi của cô đột nhiên bị chỉnh thấp xuống, hoảng hốt kêu lên một tiếng, còn không kịp phản ứng, một bóng đen đã phủ lên người cô.
Anh lại hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
Lần này, nụ hôn có phần nồng nàn tê dại.
Giống như một nụ hôn thật sự.
Anh mút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/144985/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.