Không cần tốn nhiều sức, Phàn Dực Á dễ dàng mở cửa phòng tắm.
Lúc đi vào cô gái này rất vội vàng, hoàn toàn không nhớ rõ phải khóa cửa.
Vòi hoa sen vẫn phun nước, hơi nước ấm tỏa ra khắp phòng tắm, bồn tắm lớn đã đầy nước, gần như sắp tràn ra.
Nhíu mày, Phàn Dực Á nhìn cô từ trên cao xuống.
Quả nhiên, cô che mặt, dựa lưng vào bồn tắm, ngồi chồm hỗm, đầu vai không ngừng run rẩy.
Nhưng tiếng khóc của cô rất nhỏ, nếu không chú ý lắng nghe thì không thể nghe thấy.
Cuối cùng cũng phát hiện bên trong có thêm một người, cô gái bối rối, hoảng hốt lau nước mắt, lại tỏ vẻ kiên cường lạnh lùng với anh.
Ánh mắt cô gái trong suốt đến kì lạ, ẩn chứa kiêu ngạo mà không có vẻ khinh thường người khác, giống như đá quý chìm dưới đáy biển, không cần ánh sáng chiếu rọi cũng có thể tỏa sáng rực rỡ.
Lông mày anh khẽ động.
Đúng là một cô gái đặc biệt!
“Này cô, danh dự là thứ chẳng đáng giá nhất trên đời này!” Anh ôm hay tay trước ngực, nhắc nhở cô.
Kiên cường sẽ phải chịu thiệt thòi!
Cứ tỏ vẻ đáng thương, cầu xin giúp đỡ một chút thì sẽ chết sao?!
“Thật không thú vị!” Biểu cảm của cô không mềm đi chút nào, anh thấy thật mất mặt.
Thời gian cũng không còn sớm nữa, nếu anh không định làm “siêu nhân” thì có thể rời khỏi căn phòng này được rồi.
Xoay người, không muốn để ý đến cô.
Nhưng lại không bước đi nổi.
Ánh mắt kiêu ngạo của cô cứ xuất hiện trong đầu anh, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/144984/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.