Đối với việc theo đuổi người đàn ông trưởng thành, giàu có, lịch lãm và hơn tuổi mình, trong lòng Nhung Tử cũng rất áp lực. Có điều theo thói quen cậu chuyển áp lực thành động lực, cậu tin tưởng bằng chân thành và nhiệt tình của bản thân, nhất định có thể làm rung động Nhan Cảnh.
Bởi vì cậu biết, Nhan Cảnh không phải người vô tình như ngoài mặt. Kỳ thật, cậu đã biết Nhan Cảnh lâu rồi.
Trở về căn ổ nhỏ, mở máy tính theo thói quen, kết nối băng thông rộng, thuận tay mở trình duyệt, trang đầu tự động bật lên là một trang cá nhân mua máy chủ ở nước ngoài. Phong cách trang cực đơn giản, phông nền màu tím sẫm, phần viết bài là màu trắng sạch gọn để chữ màu đen. Đối với cao thủ thiết kế trang mạng như Nhung Tử mà nói, người thiết kế không gian này quả thực là gà mờ.
Nhưng chỉ có trang web đơn giản này lại được cậu đặt thành trang chủ. Mỗi lần mở trình duyệt đều sẽ tự động đăng nhập vào đây.
Đây là trang cá nhân trên mạng của Nhan Cảnh, tên là “Buồn buồn viết nhảm”, chủ nhân tài khoản là LazyYan, Nhan lười biếng.
Xưa kia Lưu Chí Cương khen nức nở cậu bạn thời niên thiếu Nhan Cảnh, khiến Nhung Tử nổi lòng hiếu kỳ mãnh liệt, vì thế Nhung Tử tò mò hại chết mèo tiến hành mọi cách tìm hiểu về nhân vật truyền kỳ tên Nhan Cảnh này. Không chỉ lục soát tư liệu sau khi xuất ngoại của anh, còn thêm blog của anh vào mục yêu thích.
Bởi ví yêu thích mà chú ý, bởi vì chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-doi-mau-tim/199029/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.